Edit: Muỗi Vove
Tử Dạ tuyệt vọng ôm lấy Diệp Lạc xông vào Thái y viện, trên khuôn mặt tuấn mỹ đã mất đi vẻ trầm ổn vốn có, chỉ có một nỗi tuyệt vọng điên cuồng, hắn đã muốn mất đi bình tĩnh, khàn giọng quát:
-”Ngự y, mau cứu nàng, mau!”
Các ngự y thấy bộ dáng của Tử Dạ, bị dọa sợ nhảy dựng cả lên, vội tránh đường cho Tử Dạ ôm người vào bên trong, bắt đầu bận rộn cả lên.
Tử Dạ nghiêng người khẽ đặt Diệp Lạc lên giường, động tác vô cùng ôn nhu, giống như sợ hãi không cẩn thận chạm vào vết thương trên lưng Diệp Lạc, chẳng qua máu tươi vẫn theo miệng vết thương không ngừng chảy ra, nháy mắt nhiễm đỏ cả khăn trải giường trắng toát.
Một vị ngự y lớn tuổi cúi đầu xuống, tinh tế kiểm tra vết thương của Diệp Lạc, sau đó giữ tay nàng bắt mạch, rồi lấy trong hòm thuốc ra một viên đan dược, cho Diệp Lạc nuốt vào, xong xuôi mới quay đầu vẻ mặt nghiêm trọng đối Tử Dạ nói:
-”Thái tử điện hạ, người bệnh phải ngay lập tức được đem lợi khí lấy ra, nếu không, không quá một canh giờ, vị cô nương này sẽ vì mất máu quá nhiều mà chết!”
Tử Dạ sắc mặt âm trầm, bỗng nhiên đánh một quyền lên bàn, tức giận nói:
-”Còn không mau làm đi! Ngươi không thấy nàng chảy quá nhiều máu rồi sao? Ngươi có phải hay không muốn đợi nàng mất máu quá nhiều, rồi mới nói với bản Thái tử, vô phương cứu chữa?”
Bàn gỗ bởi vì lực đánh của Tử Dạ mà nứt một mảng lớn, chấn động ngã nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240251/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.