Edit: Muỗi Vove
Tử Dạ lặng yên đứng trước lao phòng, ánh mắt phức tạp nhìn thân hình nho nhỏ kia, bóng hình xinh đẹp tản mát ra hơi thở lạnh lùng, thân ảnh nàng nhu nhược…, tại lao phòng âm u ẩm ướt lại có vẻ đơn độc, ánh mắt nàng làm tim hắn đau nhói.
Hắn lặng yên nhìn Diệp Lạc, nội tâm giằng xé đau đớn, hắn chợt phát hiện, đối với nàng, hắn rất để ý, nhưng là, hắn không cách nào đối diện, trao cho nàng trái tim này, bóng lưng của nàng làm hắn phẫn nộ vô cùng, càng nhiều hơn là đau lòng cũng bất đắc dĩ, niềm kiêu ngạo của hắn, làm hắn không thể nào thể hiện sự ôn nhu đối với nàng.
Tại đây trong chớp mắt, hắn cơ hồ bắt đầu thống hận thân phận của mình, hắn căm ghét tại sao mình lại là một Thái tử cao cao tại thượng, là một hoàng đế sắp đăng cơ, hắn thống hận sự phản bội của nàng, thống hận nàng đối với hắn lạnh nhạt. Nàng làm sao có thể, sau khi phản bội hắn, vẫn có thể vân đạm phong thanh? Nàng làm sao có thể sau khi phản bội hắn hết lần này đến lần khác, vẫn dùng ánh mắt tràn ngập hận ý đến chỉ trích hắn?
Nàng, vì sao luôn có thể chạm đến chỗ sâu nhất trong đáy lòng hắn? Sau khi phản bội cùng thương tổn, hắn và nàng chỉ còn tra tấn cùng giãy dụa!
Diệp Lạc biết, nam nhân kia, nam nhân mà nàng thống hận nhất, hắn vẫn lẳng lặng đứng sau lưng nhìn nàng, thế nhưng, nàng cũng không muốn để ý đến, nếu có thể, nàng thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240245/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.