Edit: Muỗi Vove
Mãi cho đến khi nước hoa hồng trong chén một giọt cũng không còn, Tử Dạ mới buông Diệp Lạc ra, sau đó ném mạnh chén thuốc xuống đất. Chén sứ bị vỡ thành từng mảnh, phát ra âm thanh thanh thúy vỡ vụn, mảnh sứ rơi đầy trên mặt đất.
Tử Dạ ra hiệu, hai ma ma đồng thời nhẹ buông tay, thả Diệp Lạc ra! Diệp Lạc hơi thở mỏng manh, sắc mặt tái nhợt không một chút huyết sắc, mất đi chỗ dựa, chân mềm nhũn, giống như búp bê vải, thoáng cái xụi lơ trên mặt đất.
Tử Dạ lạnh lùng nhìn Diệp Lạc tê liệt ngã xuống, cười lạnh:
-”Tiện nhân! Ngươi hẳn nên cao hứng mới đúng, bởi vì, bản Thái tử quyết định đem ngươi đuổi về bên gian phu của ngươi, khiến hắn hảo hảo quý trọng tàn hoa bại liễu như ngươi, nữ nhân không biết liêm sỉ!”
Diệp Lạc hai tròng mắt lộ ra hận ý mãnh liệt, gắt gao nhìn thẳng bóng lưng Tử Dạ, trên mặt đất giãy dụa, cố gắng đứng lên, lại lực bất tòng tâm, té nhào trên đất. Ngay tại thời điểm Tử Dạ bước ra khỏi phòng ngủ, Diệp Lạc đột nhiên điên cuồng cười, nàng lấy tay nhẹ nhàng vỗ về bụng, oán hận nhìn Tử Dạ, gằn từng tiếng:
-”Tử Dạ…Ngươi có biết ở núi Thiên Hoa, sở dĩ độc Xuân Phong có thể giải được là làm sao…? Ngươi vĩnh viễn sẽ không biết…Ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không biết…Ha ha…”
Tử Dạ nghe xong lời nói của Diệp Lạc, thân hình có chút sững lại, chậm đã, độc xuân phong? Hàng lông mày anh tuấn nhíu chặt, trong mắt hiện lên một chút dị quang, xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240220/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.