Hoàng đế? Tử Ảnh bên môi giương lên một chút cười lạnh, đã không còn nàng, hắn còn tranh giành cái gì nữa? Hắn tranh quyền đoạt vị, vì chính là có thể có được nàng, hiện tại nàng đã không còn, việc này đối với hắn còn có gì ý nghĩa?
Tử Ảnh không nói gì thêm, hắn quay đầu, lại nhìn về phía bông tuyết kia bay lả tả, trong mắt toát lên đau đớn kịch liệt, người này là mẫu hậu hắn, hắn không thể bởi vì nàng giết Diệp Lạc mà giết nàng, nhưng hắn sẽ vĩnh viễn không tha thứ cho nàng, cho dù người này là mẹ ruột hắn, cũng không thể tha thứ!
Long Ngữ Lansắc mặt xanh mét, nhìn nhi tử trước mắt, nàng thật sự không thể hiểu được, nhi tử nàng vĩ đại như thế, làm sao có thể bị nữ nhân kia mê hoặc được, trong lòng nàng thật sự là vừa tức vừa giận, cho dù nàng lấy được Long ấn, nhi tử này chỉ sợ cũng sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ!
Long Ngữ Lan càng nghĩ càng giận, nàng hận không thể làm thức tỉnh Tử Ảnh, không cho hắn tiếp tục trầm mê nữa, nhưng đây là đứa con độc nhất của nàng, cũng là nhi tử nàng yêu thương nhất, nàng như thế nào hạ thủ được? Càng nghĩ càng bực, Long Ngữ Lan phất ống tay áo, xoay người rời đi!
Nhìn thấy Long Ngữ Lan rời đi, Tử Ảnh lại không hề phản ánh, hắn ngắm nhìn cảnh sắc xa dần dần mê mang, bóng lưng đứng yên lộ ra hương vị cực kỳ cô độc.
Xa xa, ở nơi mọi người không chú ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240182/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.