Trong tháng Hai, TềThịnh bố cáo thắng lợi của cuộc viễn chinh phương bắc, sau đó mang theohai nghìn người thuộc hoàng tộc Bắc Mạc cùng vô số vàng bạc châu báu từBình Ninh trở về. Bởi vì người đông, lại không cần phải về gấp nên tốcđộ rất chậm, lúc về đến Thái Hưng đã bước sang tháng Ba. Nghỉ ngơi ởThái Hưng hai ngày, tôi và Tề Thịnh lên thuyền rồng, được chiền hạm củathủy quân Phụ Bình hộ tống sang sông.
Gió ở trên sông vẫn cònlạnh, thổi vào mặt có cảm giác như gai đâm. Nhìn nước sông mênh mông,bất giác tôi thần người ra. Năm ấy, tôi cũng từng cùng Tề Thịnh chungthuyền qua sông, có điều lần đó là từ Phụ Bình sang Thái Hưng, anh tađứng ở đầu thuyền, còn tôi náu mình ở cuối thuyền.
Năm năm trôi qua, cuối cùng tôi cũng được đường đường chính chính đứng ở đầu thuyền.
Đang suy nghĩ mông lung thì nghe thấy tiếng của Lý Hoằng ở đằng sau: "Giótrên sông lớn, Hoàng thượng mời nương nương quay vào khoang thuyền ạ".
Tôi quay đầu lại đánh giá con người quen thuộc ấy từ đầu tới chân. Năm đócũng chính anh ta đã lén lút mang tôi ra khỏi hành cung Phụ Bình, saukhi đưa tôi đi một vòng trên sông Uyển Giang thì ép tôi nhảy xuống sông. Khi đó tôi không biết anh ta là thân tín của Tề Thịnh, càng không ngờsau này lại mang thân phận đội trưởng thân vệ ở bên Tề Thịnh.
Tôi cứ đứng im đánh giá Lý thị vệ, một lúc lâu sau, vẻ mặt anh ta hơi lúngtúng, cụp mắt xuống, đặt tay lên chuôi kiếm rồi lùi ra sau nửa bước.
Hành động bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-thang-chuc-ky/1296907/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.