Không biết rốt cuộc là Bồ Tát ở chùa Phúc Duyên linh nghiệm, hay là lời vàng ý ngọc của TềThịnh hiệu nghiệm, sau khi từ Thúy Sơn trở về, bà dì xuất hiện đều đặnhàng tháng của tôi quả thực không đến viếng thăm nữa. 
Thư kí Tả Ý nhớ những chuyện này còn rõ hơn tôi, mỗi ngày đều bấm đốt ngón tay tính toán mấy lần. Đến giữa tháng Bảy, cuối cùng không kiên trì được nữa,bèn kiến nghị với tôi bằng giọng run run: “Nương nương, hay là gọi Tốngthái y đến bắt mạch đi, có lẽ đã có tiểu điện hạ rồi đấy ạ!” 
Tôi nhìn cô đếm đi đếm lại đã mấy lần, liền gật đầu. 
Tả Ý thấy tôi ưng thuận, vội quay người sai Phúc nhi, người nhanh nhẹn nhất chỗ tôi, đến Thái y viện mới Tống thái y. 
Tôi còn chưa gặm xong miếng dưa hấu thì Phúc nhi đã đưa Tống thái y đang thở hổn hển chạy vào điện. 
Tả Ý mang tới cho tôi một cái gối để đặt tay lên đó. 
Mọi người trong phòng căng thẳng nhìn Tống thái y, mong đợi ông ta sẽ nói ra tin mừng kia. 
Tống thái y một tay vân về chòm râu, cúi đầu trầm ngâm một lát rồi mới đưamắt nhìn tôi, nói với vẻ bình thản: “Xin nương nương đổi tay kia”. 
Mọi người nín thở, suýt nữa thì ngã cả xuống. 
Chỉ duy có tôi là vẫn bình tĩnh, nhanh chóng đổi tay kia. 
Tống thái y lại bắt mạch cẩn thận, một lúc lâu sau rồi mới đứng dậy, từ từquỳ xuống trước tôi: “Chúc mừng nương nương, nương nương có thai rồi ạ”. 
Hay rồi, cả cung Hưng Thánh bỗng “ồ” lên. Chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-thang-chuc-ky/1296904/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.