Tề Thịnh đã cho phéptôi ra khỏi cung, chuyện này cũng không cần phải lén lút làm gì, tôi bảo Tả Ý công khai chuẩn bị mọi thứ cho việc xuất cung.
Khi đến báocho Thái hoàng thái hậu thì đúng lúc Tống thái hậu cũng ở đó, tôi khôngmuốn rắc rối liền hỏi ngắn gọn một câu: “Thần thiếp muốn đi chùa PhúcDuyên một chuyến, Hoàng tổ mẫu và Mẫu hậu có điều gì cần căn dặn khôngạ?”.
Tống thái Hậu trước giờ vẫn tỏ ra khách khí với tôi, nghe vậy liền lắc đầu theo thói quen.
Thái hoàng thái hậu thì nói với tôi: “Dạo trước đột nhiên mơ thấy một ngườibạn cũ đã lâu không gặp, gần đây ta cứ luôn nhớ tới người đó. Hoàng hậulần này đến chùa Phúc Duyên thì giúp ta thay mặt người bạn đó dâng Phậtmột nén hương nhé”.
Tôi gật đầu.
“Thúy Sơn là một nơi đẹp, nhà ta ở đằng sau núi còn có một điền trang rất rộng, chuyên dẫn nước ở hồ Thanh Thủy vào để tạo cảnh. Lúc nhỏ ta thường đến đó, sau khi lớnlên còn sống ở đó một thời gian dài…”, Thái hoàng thái hậu chậm chạp lần tràng hạt trong tay, khuôn mặt thoáng chút thảng thốt nhưng nhanh chóng bình thường trở lại, ngẩng đầu cười: “Bây giờ lúc nào cũng thích nhớđến những việc khi còn trẻ, quả là đã già rồi”.
Tôi thầm nghĩ Lão thái thái sống thọ thật đấy, điểm danh một lượt những người cùng thờivới bà cũng không đoán ra người bạn mà bà nhớ tới là ai, giờ còn sốnghay chăng?
Không biết tại sao trong lòng đột nhiên lại cảm thấyhơi buồn. Con người sống trên thế giới này, cho dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-thang-chuc-ky/1296902/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.