Lục Ly thấy tôi nổigiận vội khuyên: “Nương nương đừng tức giận, Hoàng thượng và mọi ngườicũng chỉ là coi trọng nương nương mà thôi, đều vì không yên tâm nên mớitới”.
Bà đỡ Ngô hình như thấy thế vẫn chưa đủ loạn, vội nói xenvào: “Nương nương đừng mở miệng hít khí vào như thế, dễ đau lắm. Nươngnương phải như thế này này...”, nói rồi còn làm mẫu cho tôi.
Cứvật vã như thế suốt một đêm, tôi cũng không nhớ mình đã đi lại trongđiện bao nhiêu lâu, lúc nào thì lên giường sinh, giữa chừng phải ăn mấylần. Đến lúc bên ngoài tang tảng sáng thì cơn đau trở nên dồn dập liêntiếp khiến tôi gần như không biết gì nữa.
Trong cơn mê mê tỉnhtỉnh, hình như Lục Ly ghé vào tai tôi nói: “Nương nương, Hoàng thượngvẫn chờ ở bên ngoài, người đừng nhịn nữa, hãy kêu khóc mấy tiếng đểHoàng thượng thấy sốt ruột”.
Bảo anh ta sốt ruột thì tác dụng quái gì? Liệu có thể bảo anh ta vào đây đẻ thay cho ta được không?
Tôi đau dữ dội, chẳng còn hơi sức nào mà kêu gào nữa, chỉ mong Ti Mệnh Tinh Quân mang hồn vía của tôi đi, dù là ném vào vạc dầu cũng dễ chịu hơnhoàn cảnh hiện tại.
Có ai đó banh miệng tôi ra, không biết đổ thứ gì cay cay chua chua vào.
Lại có ai đó dùng lực vuốt từ trên bụng tôi xuôi xuống nói bằng giọng rấtnghiêm trọng: “Mạnh lên! Mạnh lên, theo đà tay của nô tì đây này!”.
Được, ông lấy cả sức lực từ thời còn bú sữa mẹ rặn thật mạnh, lập tức nghethấy tiếng kêu vui mừng của ma ma Ngô: “Ra rồi! Đầu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-thang-chuc-ky/1296893/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.