Hoàng cung
Trời tối, Thạch Tú Ngọc lẻn vào phòng của Tiết Vũ Điệp, nghe tiếng mở cửa nàng ta giật mình thức giấc, trợn mắt ngồi dậy khẽ hỏi:"Tại sao cô lại đến đây? Chẳng lẽ muốn giao nhiệm vụ gì cho ta sao?"
"Cứ xem là như vậy, ta đến đây là để báo cho cô biết một chuyện là đại hoàng tử đã bị thương rồi hiện đang ở trên Hoa Linh Sơn dưỡng thương, Lạc Tuyết Y cũng bị thương và điều quan trọng là cô ta bị thương nặng hơn đại hoàng tử."
"Ý của cô là..." Tiết Vũ Điệp nhíu mày dường như đã hiểu ra ý của Thạch Tú Ngọc.
Thạch Tú Ngọc khẽ gật đầu không nhanh không chậm cất giọng bảo:"Đợi hai người họ rời khỏi Hoa Linh Sơn thì cô cho người hành thích Lạc Tuyết Y lần này nhất định phải thành công không được thất bại."
Tiết Vũ Điệp chau mày vẫn còn lo sợ một điều vội nói với Thạch Tú Ngọc:"Tuy Lạc Tuyết Y bị thương nhưng vẫn còn bốn ả nô tỳ đi theo cô ta võ công bọn chúng cũng không phải là dạng tầm thường đâu."
"Chuyện này thì cô cứ yên tâm hai trong bốn bọn họ cũng bị thương nặng rồi, khi nào bọn họ rời khỏi Hoa Linh Sơn thì tôi sẽ thông báo cho cô biết ngay." Thạch Tú Ngọc lãnh đạm đáp lại, nàng ta nắm rất rõ hành tung của Lạc Tuyết Y.
Hoa Linh Sơn
Vừa trời sáng, Lạc Tuyết Y khẽ chau mày mở mắt tỉnh lại, cảm thấy bàn tay của mình như có ai nắm lấy nàng liếc mắt nhìn xuống thấy Triệu Dạ Thành đang ngủ gật trên ghế, bàn tay nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-than-bi-cua-thai-tu-mau-lanh/1819364/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.