Edit: Do Nguyen
Thái tử điện hạ văn võ song toàn, chuyện làm thơ đương nhiên là dễ như trở bàn tay, ngay cả nếu như hắn không biết làm thơ thì cũng có hàng dài người nối liền không dứt vui lòng giúp hắn. Nhưng các huynh đệ phủ An Quốc Công không dễ dàng để Thái tử đoạt mất tiểu muội, một bài thơ không thể làm khó hắn, thì hai bài, ba bài, làm đến khi nào cạn ý thơ mới thôi.
Thái tử điện hạ xanh mặt, hắn đâu có định thi Trạng Nguyên đâu, làm liên tiếp 5 bài thơ cũng vất vả lắm…
“Thôi được, coi như qua cửa”. An Thập Lang hậm hực nói, năm nay Thập Lang cũng sẽ tham gia khoa cử nên đương nhiên nhìn ra mấy bài thơ này đều do Thái tử tự làm, bởi phong cách thơ từ đầu đến cuối đều đồng nhất.
Thái tử mỉm cười, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lẽo như băng tuyết ngàn năm giờ đây giống như có hàng ngàn tia sáng chiếu rọi, chói lóa muốn mù mắt người khác, đặc biệt là các tiểu thư chưa xuất giá đều đỏ mặt thẹn thùng, nghĩ tới Thập Nhất Nương được gả cho người xuất chúng như Thái tử, các nàng vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
“Làm một mạch năm bài thơ, Thái tử cũng thật có bản lĩnh”. Người xung quanh thảo luận nhiệt tình, bọn họ biết Thái tử võ nghệ cao cường, không ngờ trong bụng còn có văn thơ lai láng, quả thật là hồng phúc của Đại Hạ!
“không biết khi nào thì Thái tử nạp Trắc phi?” Các tiểu thư xung quanh tim như ngừng đập, càng cúi mặt e lệ, tưởng tượng đời này có thể được mài mực pha trà cho Thái tử thì có chết cũng cam lòng.
“Cũng chỉ có Thập Nhất Nương can đảm lấy Thái tử”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-tham-an/2193352/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.