Chương trước
Chương sau
Edit: Do Nguyen

“Hả? Làm mai? Ngũ Lang với Tam Nương?” Tăng thị há hốc thiếu chút nữa rớt cằm, chuyện xảy ra khi nào mà sao nàng không biết gì hết, rõ ràng mối quan hệ giữa Tam Nương và Ngũ Lang đều bình thường đến mức không thể bình thường hơn cơ mà, hai người họ thông đồng với nhau khi nào?... À, không phải, họ vừa mắt nhau khi nào?

“Đúng vậy”. Thập Nhất Nương gật đầu một cách thận trọng. “Đại tẩu, tuy muội từng đến Diêu gia, nhưng tính tình của Diêu phu nhân thế nào, muội thật sự không rõ, Ngũ Lang ca thì lo lắng, đang tính toán đem hết tài sản của huynh ấy đi cầu hôn, nói như vậy mới chân thành, đại tẩu, tỷ cảm thấy chuyện cầu hôn này tỷ lệ thành công là bao nhiêu?”

Tăng thị vẫn còn đang ngơ ngác, “Tỷ lệ thành công? Tam Nương với Ngũ Lang?”

“Đúng vậy, là Tam Nương với Ngũ Lang ca”. Thập Nhất Nương lắc đầu, thì ra không phải một mình nàng bị dọa đến ngu người, “Việc này Ngũ Lang ca sẽ thưa với Nhị bá mẫu, đến lúc đó chắc chắn Nhị bá mẫu sẽ tìm tỷ để hỏi ý kiến, Tam Nương cũng coi như quen thuộc từ nhỏ với Nhị bá mẫu, bà sẽ không phản đối, bát tự chỗ bá mẫu có một tờ rồi, tờ còn dư này nhờ Đại tẩu về thăm Diêu gia nói giúp”.

Tăng thị lúc này mới khôi phục tinh thần “Chuyện này không vấn đề gì, nhưng Thập Nhất Nương, muội nói cho tỷ biết Tam Nương và Ngũ Lang đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên lại muốn cầu hôn, muội cũng biết, cô cô của tỷ rất lo lắng hôn nhân đại sự của Tam Nương, bắt muội ấy giảm béo để có thể gả ra ngoài, ở Diêu gia, bà thương nhất là Tam Nương, nếu Ngũ Lang không thực lòng yêu thương thì…” / Quảng cáo



“Tuyệt đối là thực lòng”. Thập Nhất Nương kể lại quá trình An Ngũ Lang phát hiện ra tình cảm của hắn, sau đó nói như đinh đóng cột “Ngũ Lang ca ngốc lắm, huynh ấy muốn đem toàn bộ tài sản tặng cho Tam Nương, nếu như vậy còn không được xem là thực lòng thì muội không biết như thế nào mới gọi là thực lòng nữa, nếu Đại tẩu không yên tâm có thể gặp huynh ấy để hỏi rõ, đây là chuyện hôn nhân cả đời của Tam Nương, nếu có thể thành công là quá tốt”. một người là ca ca, một người là bạn thân, sau này trở thành người một nhà quan hệ lại càng khắng khít, Thập Nhất Nương càng nghĩ càng vui.

Tăng thị gật đầu, nàng cũng hy vọng có thể trở thành chị em dâu với Tam Nương, An gia thực sự là một nhà chồng lý tưởng, Ngũ Lang là một thanh niên tài tuấn, mới 20 tuổi đã làm quan ngũ phẩm, có công phá rất nhiều vụ án, nên rất có khả năng 23 tuổi sẽ được thăng lên hàng tứ phẩm, lý lịch như vậy rất có tiền đồ, vì hạnh phúc cả đời của Tam Nương, nàng phải giúp việc này thành công mới được.

- ----------------------------o0o------------------------------​

Xe ngựa rời khỏi An gia, Thập Nhất Nương vui đến mức không chịu được bèn nói cho Thái tử điện hạ tin tức này.

Thái tử mê mang, Thập Nhất Nương cứ ở trong lòng hắn xoay qua xoay lại khiến hắn muốn đè nàng ngay trên xe ngựa, làm gì còn tâm trạng để ý chuyện hôn nhân của đàn ông khác.

“Tinh La ca ca, chỉ cần nghĩ đến chuyện Ngũ Lang ca chuẩn bị kết hôn, muội vui cực kỳ luôn”.

Thái tử gật đầu phụ họa, hắn cúi xuống hôn thật sâu, trên môi Thập Nhất Nương vẫn còn mùi sữa bò nhàn nhạt, thật ngon. “Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta sẽ tặng một phần quà lớn”. Đàn ông An gia mau chóng kết hôn hết đi, tốt nhất không cần chú ý quá nhiều đến muội muội, Thập Nhất Nương cứ để hắn chăm sóc.

“Ây da”. Thập Nhất Nương đột nhiên kêu lên.

“Sao vậy?” Thái tử ôm lấy vợ, đè nén ham muốn trong lòng xuống, đành chờ trở về Đông cung, muốn làm gì cũng thuận tiện hơn, Thập Nhất Nương vẫn hay thẹn thùng lắm, nếu lỡ chọc nàng tức giận, hắn sẽ phải “ăn chay” như hòa thượng luôn, đó là việc vô nhân đạo cỡ nào chứ!

“Ngũ Lang ca cũng có người trong lòng rồi, vậy mà ca ca của muội năm nay đã 23, một chút động tĩnh cũng không có, Tinh La ca ca, huynh có biết cô nương nào tốt không? Muội muốn làm mai cho ca ca”.

Thái tử cả ngày bộn bề chính sự, làm gì có thời gian để ý tiểu thư nhà nào tốt, nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng trả lời “Ta chỉ biết, cô nương tốt nhất trên đời đang nằm trong ngực ta thôi, đáng tiếc, cô nương ấy đã là muội muội của Tam Lang rồi”.

Thập Nhất Nương bị lời âu yếm làm cho say mê, thật là chán ghét, đối với người ngoài Thái tử như núi băng vạn năm, còn trước mặt nàng, lúc nào cũng lửa cháy hừng hực, ngại quá.

Buổi tối, An Đại Lang về nhà đã thấy khuôn mặt vui vẻ của vợ mình.

“Có muốn ăn khuya không? Ta kêu phòng bếp chuẩn bị canh gà, chàng ăn chút hoành thánh trước nha”. Tăng thị bước đến cởi áo khoác ngoài cho chồng.

“Được, có chuyện gì mà nàng vui vậy?” An Đại Lang nhìn chăm chú Tăng thị, “Nàng đang rất phấn khởi”.

“Phu quân, chàng biết không?” Tăng thị nhìn hắn “Hôm nay, Ngũ Lang năn nỉ muội về thăm Diêu gia, nói giúp hắn, hắn muốn cầu hôn Tam Nương”. / Quảng cáo



An Đại Lang ngơ ngác, “Cầu hôn Tam Nương? Tam Nương vẫn là đứa nhỏ mà”.

Tăng thị liếc hắn, “nhỏ gì mà nhỏ, sang năm Tam Nương đã cập kê rồi, sau khi cập kê thì có thể gả chồng, cũng đâu có nhỏ so với Thập Nhất Nương”.

An Đại Lang không vui, “Thập Nhất Nương còn nhỏ, nếu không phải Thái tử quá gian xảo thì làm gì chúng ta chịu gả, cả nhà vẫn còn muốn giữ con bé lại vài năm”.

Tăng thị nhịn xuống, giữ trong nhà vài năm? Chẳng phải Thập Nhất Nương thành gái lỡ thì sao.

An Đại Lang bước đến ôm vợ, thủ thỉ “Nếu hai đứa chúng nó thật sự tâm đầu ý hợp cũng là chuyện tốt, ít nhất lúc ta ra ngoài đi làm, sẽ không lo nàng không có ai làm bạn, hơn nữa Tam Nương cũng có khả năng, khi về nhà cũng có thể giúp nàng chút việc”. Đối với công chúa điện hạ, chuyện quán xuyến gia đình quá rườm rà, nàng ấy không thích khiến vợ hắn phải lo hết mọi chuyện trên dưới, trong ngoài.

Tăng thị mỉm cười ngọt ngào, cảm giác như mình đang được ngâm trong vại mật. “Chàng cũng thật là, chuyện Tam Nương và Ngũ Lang thành thân, chàng liền nghĩ sẽ đem lại lợi ích cho ta, sao không lo lỡ như hai người họ không hợp, sẽ khiến Ngũ Lang đệ khổ cả đời”.

An Đại Lang khẳng định: “Ngũ Lang xưa nay rất may mắn, ta không cần lo”. Từ nhỏ đến lớn, ai gặp Ngũ Lang cũng đều ưa thích hắn, từ tướng mạo cho đến tính cách, hắn đến đâu cũng được người người hoan nghênh.

- ----------------------------o0o-------------------------------​

Diêu Tam Nương vẫn còn tức giận. Chuyện đã xảy ra vài ngày, nhưng sau đó, ngày thứ nhất nàng chỉ là giận An Ngũ Lang bậy bạ, rõ ràng là người lạnh nhạt, không háo sắc lại biến thành sắc lang, tính tình đột biến làm nàng trở tay không kịp, còn bây giờ nàng tức giận là bởi An Ngũ Lang quá mức ích kỷ, rõ ràng hắn đã sai còn không chịu đến xin lỗi nàng.

“Thưa tiểu thư, phu nhân cho mời”. Nha hoàn bước vào nói.

Diêu Tam Nương buồn rầu bước ra khỏi phòng, nhóm nha hoàn lén trao đổi ánh mắt: Tiểu thư có chuyện gì rồi, bình thường mỗi bữa đều ăn 3 chén cơm, vậy mà hôm qua và hôm nay mỗi bữa chỉ ăn 2 chén, món sườn nướng tiểu thư rất thích ăn, vậy mà hôm nay chỉ ăn qua loa, có chuyện, nhất định là có chuyện.

“Tam Nương”. Diêu phu nhân vẫy tay gọi “Tới đây, con nhìn mấy cuộn vải này đi, con lớn rồi, người cũng cao lên, nên may thêm mấy bộ quần áo mới, con nhìn đi, cuộn vải màu hồng này thêu hoa hải đường, da con trắng, mặc lên sẽ rất đẹp”.

“Dạ”. Diêu Tam Nương không hứng thú “Mẹ chọn đi, con thấy cái nào cũng được”.

Ninh thị là người khéo léo, tuy thường ngày hay bắt Tam Nương giảm béo nhưng bà cũng không nhẫn tâm, mỗi khi con gái nhìn bà mắt rưng rưng, bà đều không cầm lòng được, cũng bởi nguyên nhân này nên dáng người Tam Nương lúc nào cũng có da có thịt. Mấy hôm nay Tam Nương buồn buồn, bà biết hết, bà đoán con bé ở An gia đã gặp chuyện không vui nhưng bà hỏi Tăng Bát Nương cũng không có câu trả lời, thường ngày Tam Nương tính tình cởi mở nhưng cũng rất quật cường, nó đã không muốn nói thì chắc chắn không nói, bà làm mẹ cũng không còn cách nào.

“Cái nào cũng được là sao”. Ninh thị lôi kéo con gái, đưa mấy cuộn vải thật đẹp vào tay con, “Con có nhớ dì Tống không? Dì ấy với chúng ta là thân thích, mấy ngày nữa dì ấy sẽ cùng con trai trưởng Long Đại Lang đến nhà mình, con phải ăn mặc thật xinh đẹp để cho mẹ hãnh diện, được không?”

“Dì Tống?” Tam Nương nghĩ nghĩ “À, con nhớ rồi, lúc trước con gọi Long Đại Lang là anh họ, có từng gặp một lần, mẹ ơi, họ đến nhà chúng ta làm gì? Tuy là thân thích nhưng cũng chỉ là họ hàng xa thôi mà”. / Quảng cáo



Ninh thị hài lòng nhìn con gái “Còn có thể tới làm gì, Long Đại Lang lên kinh để thi tiến sỹ, đứa nhỏ này cũng thật giỏi, 20 tuổi đã thi tiến sỹ”.

Diêu Tam Nương im lặng, thi đậu hay không còn không biết kìa, hơn nữa cho dù có đậu thì tiến sỹ 20 tuổi cũng đâu có gì ghê gớm. Người ta 20 tuổi đã là ngũ phẩm của Hình Bộ, An Ngũ Lang cũng giống như Thập Nhất Nương từng nói, thần kinh của huynh ấy có vấn đề, các tiểu thư kinh thành thích hắn nhiều vô kể, giống như muôn vàn tinh tú vây quanh mặt trăng, vậy mà hắn chưa từng để ý.

“Nghe nói anh họ Long của con là nhân tài đó, tướng mạo đẹp, ở Giang Nam không ít nhà muốn kết thân với Long gia, nhưng dì Tống của con đều từ chối, nói là phải chờ hắn thi đậu tiến sỹ mới tính chuyện hôn nhân, nếu không sẽ phân tâm”.

Nhân tài? Tướng mạo đẹp? Làm sao có thể so sánh với An Ngũ Lang? Tuy An Ngũ Lang không thích tướng mạo của mình, hắn thấy không có khí chất đàn ông, nhưng đó là do hắn không biết trong kinh thành này, các cô nương thích hắn xếp đống nhiều đến mức mấy chiếc xe ngựa cũng chở không hết. Trước kia Ngũ Lang làm việc ở Ngũ Thành Binh Mã Tư, đến giờ đi tuần, trên đường phố, xe ngựa của các vị tiểu thư bị hư nhiều đến mức kéo dài mấy con phố, lúc đó hắn cứ tưởng thật, đi đến từng chiếc xe để sửa giúp… Haizz, cũng là đầu óc Ngũ Lang quá ngây thơ, nhưng đây cũng chính là sự quyến rũ của hắn… Đột nhiên Diêu Tam Nương bừng tỉnh, nàng hối hận, đúng ra không nên đánh An Ngũ Lang, có thể trong phút giây nào đó thần kinh của hắn có vấn đề nên mới sờ ngực nàng thôi.

“anh họ Long của con rất có hiếu, đối đãi với mọi người rất nhân từ…” Ninh thị tiếp tục khen, còn nhìn con gái đầy thâm ý, nhưng sắc mặt Tam Nương càng lúc càng âm trầm, Long Đại Lang chính là con rể vàng đó nha.

Hiếu thuận? Nhân từ? Nghĩ đến An Ngũ Lang vì mẫu thân mà đắp mỹ phẩm dưỡng da lên mặt, khiến khuôn mặt hắn nhìn như quỷ vô diện, Long Đại Lang có hiếu thuận được như vậy không? Còn đối đãi nhân từ với mọi người? Nàng vẫn luôn quấn lấy An Ngũ Lang đòi học võ, Ngũ Lang mỗi ngày đều bận tối tăm mặt mũi, đi tuần tra về đã mệt phờ người nhưng vẫn dành thời gian dạy nàng Lang nha bổng, hắn đối xử rất tốt với nàng…

Diêu Tam Nương càng nghĩ càng khổ sở, An Ngũ Lang tốt như vậy, chắc chắn là do quá mệt mỏi nên không cẩn thận sờ trúng ngực nàng, sao nàng lại có thể đánh huynh ấy mạnh như thế, chắc bây giờ Ngũ Lang ca đang rất tổn thương nên mới không đến gặp nàng, nàng phải chủ động đi thăm hắn, đi liền có được không? không được, giờ này chắc Ngũ Lang vẫn đang làm việc ở Hình Bộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.