(Văn án)
Hắn nói muốn nạp thiếp, tối hôm đó ta liền đưa hai tỳ nữ xinh đẹp vào phòng hắn.
Chẳng bao lâu sau, hắn nói Trần Bảo Lâm ở Đông Uyển có thai, bảo ta xử lý.
Khoan đã, xử lý là sao? Ta trừng lớn mắt, dè dặt hỏi: "Chàng muốn ta chăm sóc Trần Bảo Lâm ở cữ sao?"
Hắn nghiến răng nói: "Ta chưa từng chạm vào Trần Bảo Lâm, mấy kẻ ong bướm nàng đưa vào ta cũng chưa từng đụng tới!"
Mắt ta càng trừng lớn hơn, ý là gì đây?
***
Khi ta gả cho Thái tử Bùi Cảnh, phụ thân khóc lóc dặn dò ta, nói rằng nhà ta chỉ là quan văn thanh liêm, hoàng đế chọn ta là vì e ngại thế lực của nhà mẫu thân Thái tử quá lớn, bảo ta khi đến Đông Cung phải biết co mình mà sống, nếu không sáu mạng người của Giang phủ sẽ bị họ nắm trong tay.
Ngày đầu tiên gả cho Thái tử, Bùi Cảnh hỏi ta: "Phụ thân nàng làm Kiểm thảo Hàn Lâm Viện bao nhiêu năm rồi?"
Đây là muốn g.i.ế.c phụ thân ta sao? Thấy phụ thân ta làm quan thất phẩm chướng mắt ư?
Ta lập tức quỳ sụp xuống đất, khóc lóc: "Điện hạ, phụ thân thần thiếp cả đời chỉ biết đọc sách, chỉ thích tu sửa quốc sử. Nếu điện hạ thấy không có ích, thiếp sẽ viết thư bảo phụ thân từ quan về quê dưỡng lão?"
Bùi Cảnh xoa xoa thái dương, "Nàng đứng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-so-chec/3625409/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.