Như Ý há hốc nhìn tay mình thình lình bị Phi Bách Chiến nắm chặt, nàng ngẩng đầu ngó hắn chăm chú… hắn làm cái trò gì đây? Hai người làm đồng sự cũng khá lâu, hắn chưa bao giờ biểu lộ tình đồng chí thân thiết đụng tay đụng chân như thế này bao giờ nha.
- Bách Chiến ca ca, sao huynh lại nắm tay ta?
- Nếu ta nói ta muốn nắm tay nàng từ lâu lắm rồi nàng có tin không?
- Ah… tin.
Đùa sao? Tay của tiền nhiệm Như Ý đẹp thế này nàng nhìn còn kiêu hãnh ké huống hồ người khác. Nàng chăm sóc tay chân cũng tốt lắm dù rằng không có sơn móng tay vẽ hoa vẽ cỏ lên đó.
- Tin sao?
- Đương nhiên, ta lúc nào mà không tin Bách Chiến ca ca chứ!
Như Ý cười hồn nhiên xác nhận thông tin, nàng không biết một câu nói này khiến cho ít nhất hai kẻ tim đập chân run tâm tình diễn biến trái chiều.
- Cám ơn nàng!
Bách Chiến đột ngột ôm nàng khiến Như Ý một lần nữa ngạc nhiên không kịp phản ứng. Tư thế ôm này sao mập mờ quá, nàng nằm thọt lỏm trong lòng hắn, đầu còn áp ngay ngực hắn nữa chứ. Không ổn à! Nàng giãy nhẹ muốn hắn thả tay nhưng còn chưa kịp thoát thân đã nghe một tiếng quát tháo ầm ĩ khiến nàng giật mình co rúm.
- Buông nàng ra!
- Trường ca ca!
Họ Vương mặt tối sầm, mắt tóe lửa nhìn hai người “cô nam quả nữ” đêm tối phòng kín tâm sự thân mật đã đành còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-rac-roi/2424685/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.