Cửa phòng bật tung một bóng dáng hồng nhạt trang nhã cao quý bước vào. Nàng bình thản tiến lại bàn nhỏ giữa phòng vén làn váy lụa ngồi xuống. Mắt nâu tròn xoe đảo một vòng đánh giá trang trí nội thất, quang cảnh ngoài cửa sổ cuối cùng mới dừng lại trên gương mặt nữ tử đang mải mê ăn bánh phía đối diện.
- Không còn phần của ta sao?
- Đảm bảo có dành lại cho nàng, Nhiên Nhi trân bảo dễ thương muốn ăn bao nhiêu cũng có, nàng muốn ăn món gì nào? Ở đây ta có bánh ngọt, bánh mặn, trái cây bản xứ, kẹo cứng, kẹo mềm, sữa tươi, trà thơm, rượu ngon ….
- Nước lạnh đi!
Như Ý liếc Linh Nhiên một cái sau đó phì cười. Nàng là thật tâm mời mọc bằng hữu thưởng thức món ngon nha, không có ý “chơi xỏ” gì hết. Trân bảo của ai kia không phải là đề phòng cảnh giác quá độ rồi sao?
- Nước nóng thì có!
- Tiếp đãi bổn tiểu thư không chu đáo thì đừng hòng nhờ vả nha!
- Ta nào dám chứ. Tường Nhi, dọn mấy món điểm tâm hảo hạng nhất lên cho khách quý xinh đẹp của ta.
Ai bảo nàng đang ở vào thế đi cầu cạnh người ta chứ “muốn qua sông thì phải lụy đò” mà. Hên là “đò” này rất đáng yêu không có thói quen bắt chẹt “khách sang sông” nếu đụng phải Như Ý nàng đứng thế thượng phong thì mọi sự sẽ khác biệt một trời một vực.
- Linh Nhiên tiểu mỹ nhân, nàng là kỳ tài trong những kỳ tài, ta rất cảm tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-rac-roi/2424681/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.