- Tìm không thấy nàng ư?
- Không thưa cung chủ.
Kiều Hoan thanh lâu, một nơi thuộc quyền kiểm soát của Huyền Băng Cung tại kinh thành, Phi Bách Chiến hốt hoảng hỏi giật ngay tức khắc. Thánh nữ lại có hứng thú lặp lại chơi trò trốn tìm nữa rồi.
- Biến mất từ lúc nào?
- Tối hôm kia nàng xuất phủ nửa đêm rồi mất dạng luôn.
- Nàng đi đâu vào giờ khắc đó?
- Thái tử phủ.
Huyền Tam công tử ngập ngừng bẩm lên tin tức này, hai người nhìn nhau đáy mắt trong tích tắc trao đổi một tia hiểu thấu.
- Coi bộ nàng ấy không tránh được tai họa lần này rồi.
- Chúng ta đến thái tử phủ tìm người bây giờ không?
- Đi.
Bạch Trường ngồi thẫn thờ trong phòng, hai đêm không chợp mắt được chút nào nhưng lúc này chàng cũng không thể ngủ. Chàng nhắm mắt lại sẽ thấy bảo bối lệ rơi lặng lẽ từng giọt, nước mắt rơi dài, rơi mãi … không dừng lại được. Nàng đau lòng chàng còn đau đớn tâm can hơn gấp bội. Nam nhân không bảo vệ được người yêu duy nhất trong lòng, cảm giác này tư vị thật khó tả. Nàng có biện pháp nào để cứu thoát khỏi lời nguyền rủa độc địa này không? Có hay không?
- Điện hạ có khách gọi là Phi công tử và Huyền Tam công tử xin gặp.
- Mời đến phòng khách cho ta.
Hắn đến làm gì, Như Ý có chuyện gì sao? Bạch Trường nhào ra khỏi phòng gấp gáp vô cùng. Thế gian có cái chuyện cấm nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-rac-roi/2424633/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.