- Tam tỷ, hai vị công tử khi nãy…
- Không phải chuyện gì cũng ba hoa được. Về phòng rồi nói.
Mỷ Tam liếc xéo tiểu muội cảnh cáo không nên nói nhiều. Nàng đóng cửa phòng sau khi thò đầu ra ngó ngang ngó dọc ngoài hành lang canh trừng xem có ai không.
- Tỷ nói dối như vậy cũng không ổn nếu chốc nữa Như Ý đi đâu về đụng mặt hai người họ thì cũng bị lộ thôi, tỷ giấu diếm thế nào được.
- Tùy duyên, hai người đó chuẩn bị đi ngay, cơ hội gặp sẽ không cao.
Nàng đắc ý phán một câu. Nếu bọn họ có duyên thì Như Ý đã xuất hiện tại bữa tối và mỹ nam đó đã tìm ra nàng rồi. Nàng quen biết Như Ý không lâu nhưng thừa sức biết được cô gái này chậm trễ giờ nào chứ hiếm khi chậm trễ vào giờ ăn. Hôm nay có người tìm nàng thì nàng “chuồn” đâu mất tiêu, ai biết được nàng có hay không thấy hai người kia nên chủ động tránh mặt thì sao.
- Tỷ thích chàng công tử áo trắng đó sao?
- Hai tên đó tên nào mà không mặc đồ trắng.
- Vị công tử có bức họa của Như Ý đó.
- Có lẽ.
- A, thật sao, muội sốc đó.
Mỹ Lục nhăn mặt rồi chu môi nhìn tỷ tỷ với ánh mắt trêu chọc. Tam tỷ tỷ xinh đẹp của nàng rốt cuộc cũng biết để vào mắt một tên nam nhân dù chỉ mới gặp hắn có lần đầu. Ai nha, nàng đâu ngờ tỷ tỷ lại thích kiểu nam nhân mặt mũi lạnh lùng hơn cả băng tuyết thế kia. Hắn đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-rac-roi/2424565/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.