Edit: Miêu Ngư
Sau trận say rượu đó, quan hệ của ta với Triệu Tử Khâm trở nên... không được bình thường.
Nói thế nào nhỉ? Ta cảm thấy có hơi thân mật.
Ví dụ như mỗi lần ăn cơm, trên bàn có bao nhiêu món, hắn đều gắp vào chén cho ta. Có qua cũng phải có lại, ta lại gắp cho hắn. Qua về một hồi ta không kịp ăn cơm, chỉ ăn hết thức ăn hắn đưa cho cũng không thể no được.
Ta chịu không nổi, đập đôi đũa, vừa định nói hắn mấy câu, tiểu tử Triệu Cảnh Dục lại mở miệng, một miệng chua lè.
"Phụ thân tại sao lại chỉ gắp thức ăn cho nương, mà không cho Tiểu Dục?"
Tay Triệu Tử Khâm đang gắp bỗng chốc đình trệ, hắn nhìn ta rồi lại nhìn Tiểu Dục. Một gắp kia vốn định để vào chén ta, lập tức đổi hướng, trực tiếp đặt vào chén Triệu Cảnh Dục, nói.
"Nương con quá gầy, chúng ta phải dưỡng cho nàng trắng trẻo mũm mĩm mới tốt."
Vốn nghe được thế ta còn đang cao hứng, ai ngờ Triệu Cảnh Dục vừa quay đầu liền nhéo nhéo cánh tay ta, nói với cha hắn.
"Cha, nương không gầy, cũng như Tiểu Dục, thịt núc na núc ních."
Lời này triệt để chọc cười Triệu Tử Khâm, hắn buông đũa, cúi người ôm lấy Triệu Cảnh Dục vào lòng, nhìn ta cười nói.
"Tiểu Dục nói không gầy thì không gầy, cha cũng thích thịt núc ních."
Triệu Cảnh Dục bắt đầu cười khanh khách, ôm cổ Triệu Tử Khâm, lớn tiếng nói, "Tiểu Dục cũng thích."
Lại ví như mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-noi-chuyen-yeu/2423961/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.