Editor: Bèo
Loan Phượng cung.
Trước điện nguy nga lộng lẫy, vừa nhìn là biết đây là nơi ở của người đứng đầu hậu cung. Ngược lại, bài trí bên trong lại vô cùng tao nhã. Căn phòng được đặt thêm một ít hoa cỏ khiến cảm giác ấm áp lại tăng thêm mấy phần.
Dưới sự nhắc nhở của cung nữ Loan Phượng cung Kim Dao, Mộc Vân Chi cùng Tần Kiêu bước đến hành lễ với Hoàng đế và Hoàng hậu nương nương, sau đó kính cẩn dâng trà.
Đúng như Tần Kiêu nói, Hoàng hậu nương nương cũng không nói gì cho dù họ có đến hơi muộn một chút. Ngược lại khuôn mặt của bà còn chan chứa vui vẻ, nụ cười vẫn đậu trên môi. Hoàng hậu nương nương kéo Mộc Vân Chi vào trong nói chuyện, đồng thời ngắm nghía cây cối hoa cỏ do đích thân Hoàng hậu nương nương trồng trong hoa viên.
Tần Kiêu ngồi uống trà cùng Hoàng đế trong nội điện. Cha con hai người chỉ nhìn nhau chẳng nói gì, hoàn toàn đối lập với phía Mộc Vân Chi và Hoàng hậu.
Một lát sau, Tần Kiêu chủ động mở miệng: “Phụ hoàng không cần đi xử lý công việc sao ạ?”
Hoàng đế cười nhẹ một tiếng: “Chẳng phải còn có con đấy à, không vội”.
Tần Kiêu nhíu mày.
Hắn được phong làm Thái tử năm mười sáu tuổi, ngay lập tức đã phải đắt đầu tiếp nhận xử lý công việc trong triều. Đến năm mười tám tuổi, phần lớn tấu chương trong triều gần như đều được đưa tới cho hắn xem. Hắn phê duyệt tấu chương còn việc của Hoàng đế mỗi ngày chỉ là lên triều, tùy ý lật vài bản tấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-chu-dong-nhu-vay/1176274/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.