Editor: Bèo
Cơn mưa tầm tã kéo dài suốt mấy ngày mới chấm dứt. Sau cơn mưa, không khí dường như trong lành dễ chịu hơn nhiều.
Mộc phủ cất đi cái vẻ bình đạm thường ngày, trong ngoài đều bận rộn chuẩn bị đón chủ nhân Mộc gia và phu nhân về kinh thành.
Mảnh sân bên ngoài phòng ngủ của Mộc Vân Chi có một cây hoa lê. Cha nàng đã trồng nó trước khi mẹ nàng được gả vào Mộc phủ. Hiện giờ thân cây đã cao lớn sừng sững, hai người nắm tay nhau mới bao trọn được thân cây.
Cơn mưa lớn trút xuống, hoa lê bị ép lìa cành rơi xuống đất. Lúc này cành hoa chỉ còn lại đầu mẩu trụi lủi, hiếm lắm mới còn vài chiếc lá vẫn còn đu bám trên cành nhưng xem chừng nó cũng không chống đỡ được lâu. Dường như chỉ cần một cơn gió nhẹ lướt qua sẽ cuốn theo chúng phải xa cành.
Mộc Vân Chi ngẩng đầu nheo mắt nhìn cây hoa lê, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Thanh Lan mang một hộp gỗ màu đen đựng đồ ăn chạy tới, vẻ mặt tươi cười hớn hở: "Tiểu thư, em đã mua bánh mà người thích ở lầu Tô Trúc về rồi đây. Đều là bánh mới ra lò, còn nóng đấy ạ".
Mộc Vân Chi quay đầu, cười một cái.
Ánh mặt trời xuyên qua những nhánh cây trụi lá dịu dàng đáp xuống bộ y phục màu trắng trên người Mộc Vân Chi, màu sắc ấm áp nhưng lại có chút chói mắt.
Thanh La ngẩn người, tiếp đó nở một nụ cười: "Tiểu thư, người thật là đẹp".
Mộc Vân Chi duỗi tay lấy đồ ăn trong chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-chu-dong-nhu-vay/1176266/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.