Âu Mỹ Nhân vừa đi, Tần Cẩn Du lập tức nhìn về phía Cẩm Họa quan tâm: "Mặt đau không? Có cần nước lạnh phủ lên một chút không?"
Cẩm Họa lắc đầu: "Vừa mới lúc nãy có chút đau, hiện tại đã không có việc gì, người không phải vội đi tìm Tô Hoành công tử sao? Chúng ta đi thôi.
Tần Cẩn Du thấy Cẩm Họa thật sự không có vấn đề gì, mới yên tâm: "Không cần, Tô Hoành đang ở trên cây."
Cẩm Họa nhìn theo ánh mắt Tần Cần Du ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy được Tô Hoành.
Tô Hoành từ trên cây trèo xuống, cũng không nói gì, chỉ là nhìn Tần Cẩn Du.
Tần Cẩn Du cười hì hì nói: "Đa tạ phối hợp."
Tần Cẩn Du vốn muốn dùng linh lực điều khiển trái ở trên cây để đánh vào cung nữ bên người Âu Mỹ Nhân, kết quả vừa ngẩng đầu, phát hiện Tô Hoành thế nhưng đang ở trên cây, liền lén lút lấy tay chỉ vào cung nữ bên người Âu Mỹ Nhân, đồng thời dùng khẩu hình nói với Tô Hoành "Nện nàng".
Kỳ thật không cần Tần Cẩn Du nói, Tô Hoành cũng chuẩn bị ra tay đánh người.
Tô Hoành thản nhiên nói: "Cung nữ lớn lên xấu xí như vậy, nhìn thật sự chướng mắt, nện nàng một chút cũng nhẹ."
Ngụ ý chính là, ta nhìn nàng ta không thoải mái nên mới nện nàng ta, mới không phải vì ngươi.
Tần Cẩn Du thấy bộ dáng Tô Hoành khẩu thị tâm phi rất thiếu đòn, làm cho người ta nhìn liền cảm thấy ngứa tay chân, muốn tẩn hắn một quyền.
Tần Cẩn Du âm thầm quyết tâm, nhất định phải sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-bat-luong-cong-chua-de-thuong-qua/1185188/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.