Ngụy Thanh Mai thấy thần sắc của Ngọc Băng Ngưng, cũng hiểu được tầm quan trọng của sự việc.
Nàng lúc đầu khi làm việc kia tự cho là làm rất bí mật, hiện giờ bị phát hiện, nàng thật xấu hổ hận không thể tìm cái hầm chui vào.
Ngụy Thanh Mai bất an kéo khăn tay của chính mình, rối rắm nửa ngày mới hạ quyết tâm đi xin lỗi.
Tuy rằng xin lỗi không nhất định có thể được tha thứ, nhưng ít ra so với không xin lỗi thì tốt hơn.
Cho dù hạ quyết tâm xin lỗi, Ngụy Thanh Mai vẫn là thấy có chút không cam lòng.
Nàng trọng sinh một đời, vốn nghĩ có thể chiếm trước tiên cơ, ai ngờ vẫn là rơi xuống hoàn cảnh hiện tại.
Ngụy Thanh Mai thấy khăn tay bị mình chà đạp trong tay đến không còn hình dạng gì, có chút xuất thần.
Tuy rằng trọng sinh một đời, nàng biết những việc so với người khác không nhiều hơn bao nhiêu.
Kiếp trước, nàng khắp nơi cẩn thận, chưa từng phạm lỗi gì quá lớn, nhưng có thể lại yếu đuối, mười sáu tuổi bị chết bệnh trên đường hòa thân.
Kiếp trước buồn bực mà chết, mở mắt lần nữa trở về lúc còn nhỏ.
Tuy rằng hiện giờ đang tình cảnh xấu hổ, nhưng thân thể lại khỏe mạnh hơn so với kiếp trước rất nhiều.
Tay Ngụy Thanh Mai không tự giác nắm chặt thành quyền, ánh mắt dần dần kiên định.
Nếu đã trọng sinh một đời, nàng nhất định phải thay đổi tình cảnh kiếp trước của mình!
=
Tần Cẩn Du chống đỡ một ngày ở thượng thư phòng, dù sao các phu tử đều nghiêm khắc nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-bat-luong-cong-chua-de-thuong-qua/1185183/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.