"A" Tần Cẩn Du không dám tin nhìn hắn: "Vậy ngươi như thế nào."
Nếu lợi hại như vậy, tại sao lại bị Vũ Hoàng đưa đi làm con tin?
Ở trong cung sống sao lại kém như vậy?
Mặc dù có nhiều nghi vấn, nhưng Tần Cẩn Du vẫn là rất biết điều không hỏi, để tránh cho Tô Hoành nổi giận.
Tô Hoành lạnh lùng nói: "Ta sau khi đến đây mới thức tỉnh dị năng, cũng luôn không có ai dạy."
Tần Cẩn Du: "..."
Được rồi.
Như vậy thì cũng hợp lý
Nếu vậy thì, lúc nãy cảm xúc của Duệ Tiệp Dư có thể chuyển biến nhanh chóng đều là công lao của Tô Hoành?
Tần Cẩn Du nhìn chằm chằm Tô Hoành một lúc, lại kéo tay Tô Hoành.
Tô Hoành vẻ mặt lạnh lùng như trước, lúc này lại không có nhíu mày.
Trên người Tô Hoành lúc này không có chút linh lực dao động nào.
Từ lúc Tô Hoành phục hồi gương đã qua hơn một canh giờ rồi, theo lý mà nói linh lực cũng đã sớm hồi phục.
Nguyên nhân hắn hiện tại không có linh lực, hẳn là do vừa nãy mới tiến hành khống chế cảm xúc đối với Duệ Tiệp Dư, cho nên mới một lần nữa hao hết linh lực.
Thảo mà sắc mặt hắn lại trắng bệnh như vậy.
"Huynh đệ tốt!" Đối với sự trợ giúp của đối phương, Tần Cẩn Du rất cảm kích, nếu không phải do Tô Hoành, nói không chừng nàng bây giờ còn chưa thoát thân được.
Tần Cẩn Du vỗ vai Tô Hoành, vẻ mặt đắc ý: "Ngươi xem chúng ta đều lợi hại như vậy, sau này ngươi nhận ta làm đại ca, ta cam đoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-bat-luong-cong-chua-de-thuong-qua/1185173/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.