Tạ Dao đột nhiên nhìn hắn.
Cố Trường Trạch im bặt.
“A Dao muốn xử lý bọn họ thế nào?”
“So với việc xử lý bọn họ, ta càng muốn xử lý chàng hơn.”
Lời nói lạnh lùng của nàng không khiến Cố Trường Trạch tức giận chút nào, ngược lại còn nhếch môi.
“Ta đang ở đây, A Dao muốn xử lý thế nào cũng được, chi bằng bây giờ chúng ta cùng lên giường, ta cái gì cũng nghe nàng.”
Lời nói bậy bạ này khiến Tạ Dao tức đến mức mặt đỏ bừng, nàng trừng mắt nhìn Cố Trường Trạch, xoay người đi ra ngoài.
Ánh mắt Cố Trường Trạch tối sầm lại, bước theo.
Trải qua những ngày mưa gió xối xả và sự chỉnh đốn, toàn bộ hoàng cung đã khôi phục lại hình dáng trước khi xảy ra cung biến, các cung nữ thái giám đi lại tấp nập, các đại thần kết bạn rời khỏi cung, không ai thật sự để ý đến việc triều đại này có phải đã đổi thay hay không.
Cố Trường Trạch đuổi kịp nàng trong chớp mắt.
“Muốn đi đâu?”
Tạ Dao coi như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.
Hai người cùng che một chiếc ô, y phục Cố Trường Trạch đã sớm bị nước mưa làm ướt, nhưng ánh mắt hắn chỉ dõi theo Tạ Dao, cho đến khi nàng đi được một lúc lâu, dừng lại trước một đống đổ nát.
Đó là Đông cung của nửa tháng trước.
Ngọn lửa lớn không biết tại sao lại cháy dữ dội như vậy, thiêu rụi nửa Đông cung, ngày hôm sau Cố Trường Trạch an bài ổn thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-om-yeu-tam-co-day-minh/3721094/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.