Như một cơn mưa gió bão bùng ập đến, chiếm đoạt nàng hoàn toàn.
Lúc cơ thể nóng bỏng áp lên, Cố Trường Trạch cảm nhận được cơ thể run rẩy của Tạ Dao, trong lòng gào thét.
Ở lại đi, mãi mãi ở lại bên cạnh ta, cho dù sau này nàng có biết chuyện gì đi chăng nữa.
Giờ Dần hai khắc, chuyện chăn gối kết thúc, mái tóc ướt át dính trên gương mặt ửng hồng, Tạ Dao cuộn tròn trong lòng Cố Trường Trạch, trong lòng bỗng dâng lên một nỗi hoang mang.
Từ khi vào Đông cung, thời gian nàng xa cách Cố Trường Trạch không nhiều, cứ ngày đêm như vậy… Nàng sẽ có thai sao?
62
Bàn tay khẽ lướt qua vùng bụng hơi nhô lên, mới động đậy một chút đã bị Cố Trường Trạch phát hiện.
Hắn khẽ hôn lên má Tạ Dao, dịu dàng hỏi:
“Sao vậy?”
Giọng nói Cố Trường Trạch vẫn còn chút khàn khàn sau cơn cuồng nhiệt, hơi thở nóng hổi phả vào cổ nàng, khiến cả người Tạ Dao mềm nhũn.
Nàng ngẩng đầu, trong màn đêm nhìn thấy vẻ mặt uể oải của Cố Trường Trạch.
“Ta nhớ Điện hạ là nhi tử độc nhất của mẫu hậu.”
“Ừm.”
“Điện hạ từ nhỏ đã sống một mình, chẳng lẽ không thấy cô đơn sao?”
“Không.”
Cố Trường Trạch ôm lấy vòng eo thon thả của nàng, đôi môi mỏng khẽ hôn lên làn da trắng nõn như sứ, trên da thịt Tạ Dao hiện lên một mảng đỏ ửng, nàng theo bản năng co người lại, nhưng lại bị hắn ôm chặt hơn.
“Ta cũng không thích có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-om-yeu-tam-co-day-minh/3721029/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.