Đào Trọng Ngãi nói một hơi dài vẫn chưa thỏa mãn, tiếp tục tuôn ra thêm một tràng nữa: 
- Đó là chưa kể, nếu chẳng may thi thể của hắn ta có sự thay đổi, hắn ta sẽ biến thành yêu quái chỉ biết ăn máu thịt. Hắn ta đã không còn là con người, thậm chí còn trở thành mối nguy hại cho tất cả chúng ta, ngươi bảo ta làm sao dám để hắn ở đây? Thạch Minh, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, chàng là người có linh thuật, về sau sẽ có tiền đồ tốt, sẽ có vô số người khác theo đuổi, ngươi cần gì phải cố chấp với một yêu quái? 
Đào Trọng Ngãi càng nói càng lưu loát, lý lẽ hùng hồn nhưng vẫn không thể thuyết phục được Thạch Minh. Người đàn ông si tình kia vẫn ôm chặt lấy cơ thể cứng đờ của chàng trai đã biến dạng mà gào lên: 
- Ngươi câm miệng! Ngươi thì biết cái gì, ta yêu hắn, đời này ta chỉ cần hắn. Cho dù hắn biến thành yêu quái, ta cũng phải nuôi cả đời. ta có linh thuật không gian, ta có thể đưa hắn vào bên trong không gian của ta, ta sẽ nghĩ biện pháp làm cho hắn biến trở về thành người... Đừng ép buộc ta, các người đừng ép buộc ta! 
Đáp lại những lời gào thét của Thạch Minh là tiếng gào cũng không kém phần thảm thiết của Đào Trọng Ngãi: 
- Thạch Minh, mau buông hắn ta ra, thi thể hắn ta đã thay đổi! 
Đào Trọng Ngãi vừa gào lên một câu. Đám người ngay lập tức hỗn loạn, mọi người đều chạy về phía Lý Thập Tam, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-nam-sung-cua-ngai-khong-muon-lam-vuong-hau-/3427880/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.