Dù vậy, Lý Thập Tam cũng khó mà mở miệng bảo Thạch Hồ Lô ra tay với mẹ ruột và chị dâu của chàng ta. Thật ra thì, nếu đổi lại là hắn, có lẽ hắn cũng sẽ không nỡ. Dẫu biết rằng mềm lòng là nguy hiểm, nhưng làm sao có thể không mềm lòng trước người thân của mình kia chứ. Đó là chưa kể, Lý Thập Tam phải sống xa nhà từ nhỏ, lại không hề có được sự quan tâm và yêu thương từ người thân lẫn không có sự ấm áp nào từ gia đình. Cho nên, đối với những người trọng tình thân và trước tình thân của người khác, Lý Thập Tam càng dễ mềm lòng hơn ai hết.
Ánh mắt của Lý Thập Tam nhìn về phía Thạch Hồ Lô tràn đầy cảm xúc và khát vọng khi hắn ao ước cũng có người thân thật lòng thật dạ yêu thương và quan tâm đến hắn như thế. Tuy nhiên, ở phía bên cạnh, trong cảm nhận Hoàng Phi Hạc, những cảm xúc trong mắt của Lý Thập Tam đều dành cho Thạch Hồ Lô.
Trong lòng Hoàng Phi Hạc chua lét, nhưng ngoài mặt chàng vẫn tỏ ra lạnh lùng, hừ mũi mội cái đầy khinh thường:
- Hắn ta dùng dằng không dứt khoát như thế, ngươi đừng có học hỏi theo đấy. Chúng ta đi thôi.
Nói rồi, Hoàng Phi Hạc bước tới, bế thốc Lý Thập Tam lên tay. Đây là tư thế “hiệp sĩ bế công chúa” mà Lý Thập Tam thích nhất khi còn ở cùng với Hoàng Phi Hạc. Mỗi khi chàng bế hắn lên như thế, thì suốt đêm hôm ấy chàng sẽ rất dịu dàng với hắn. Lý Thập Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-nam-sung-cua-ngai-khong-muon-lam-vuong-hau-/3427870/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.