Lý Thập Tam trừng mắt nhìn người đàn bà, gằn giọng:
- Này thẩm, thẩm nói chuyện cho đàng hoàng một chút đi. Hắn ta mới đúng là con người đấy. Còn cái kẻ ngoài kia mới không còn là con người nữa đấy. Thẩm còn gây rối thì đi ra ngoài ngay cho ta.
- Ngươi lấy quyền gì mà đuổi ta?
- Ta lấy quyền là người đã được đích thân cốc chủ của Dược Vương Cốc cho phép vào ở trong căn phòng này đấy. Thẩm có tin ta gọi y sư đến tống cổ thẩm ra ngoài ngay bây giờ luôn không?
- Ngươi dám?
- Ta việc gì mà không dám đuổi thẩm? Ta đến báo với quan binh luôn còn được nữa đấy. Thẩm đã hành hung người khác trước mặt ta đấy. Có muốn thử vào nhà ngục bị quất cho vài roi không?
Lý Thập Tam tự biết bản thân có vẻ ngoài không hù dọa được ai, bèn mang hai đối tượng có tính trấn áp bạo động mạnh nhất là quan binh và nhà ngục ra. Quả nhiên điều đó đã có thể dọa được người đàn bà kia ngậm miệng. Thiếu phụ đi theo bà ta thì có vẻ đã mệt mỏi nên từ khi vào phòng đã nằm im trên chiếc giường trống gần đó ngủ thϊếp đi.
Người thanh niên vai u thịt bắp kia thấy Lý Thập Tam đã có thể dọa được mẹ của chàng ta im miệng, bèn thở phào một hơi, chạy đến đỡ bà ta vào chiếc giường trống còn lại. Người đàn bà càu nhàu một lát thì cũng ngủ thϊếp đi.
Lúc này người thanh niên mới quay sang Lý Thập Tam bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-nam-sung-cua-ngai-khong-muon-lam-vuong-hau-/3427864/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.