Lý Thập Tam nhìn thấy cảnh tượng ấy thì trong bụng nhộn nhạo hết cả lên, ngay lập tức buồn nôn. Lý Thập Tam vội vàng chạy vào phòng ôm lấy thau đồng, nôn một trận chao đảo đất trời. Vừa nôn, Lý Thập Tam vừa kinh hoàng nhận ra, người đàn ông đó không phải bị bệnh lạ gì cả. Biểu hiện đó đúng là đã chết vì bị yêu quái cắn. Cơ thể của họ không chống đỡ nổi nên bị thối rữa và chết trong đau đớn, còn những ai có cơ địa phù hợp và khả năng chịu đựng tốt thì sẽ bị loại độc tố của yêu quái lây nhiễm mà dần dần biến thành yêu quái, sau đó tiếp tục đi cắn người khác, lây truyền cơn đại dịch này, tạo thành đại nạn yêu quái.
Cho đến khi cảm giác dạ dày nôn mửa đến co rút, Lý Thập Tam mới chống tay vào tường, thở hổn hển. Cổ tay của hắn nhoi nhói, Lý Thập Tam nhận ra, ngân châm mà Văn Kỳ Thanh dùng để châm cứu vào các yếu huyệt của hắn vẫn chưa được rút ra. Trải qua một hồi cử động mạnh của Lý Thập Tam, số ngân châm đều đã bị lệch, thậm chí có vài ngân châm đã ghim sâu vào bên trong da thịt. Máu của Lý Thập Tam có chỗ bị ứ lại khiến vùng thân thể nơi đó chuyển thành màu tím bầm; có chỗ thì những giọt máu không bị ngăn cản mà tuôn ra ào át. Chẳng mấy chốc, máu đã rơi xuống, nhuộm đỏ cả một khoảnh nhỏ cạnh chân của Lý Thập Tam.
Nhìn màu đỏ thắm của máu đang nhỏ giọt kia, trong lòng của Lý Thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-nam-sung-cua-ngai-khong-muon-lam-vuong-hau-/3427862/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.