Tử Lâm là một trong số rất ít người Tinh Húc tin tưởng tâm sự mọi chuyện. Tuy cậu nhóc chỉ mới mười lăm tuổi nhưng rất tinh tế, đôi lúc lắng nghe cách nhìn của cậu khiến Tinh Húc hiểu ra rất nhiều điều. Cả chuyện của Sử Hồng, Tinh Húc cũng tâm sự hết với Tử Lâm. Ngày hôm nay hắn mang cánh tay bị thương đến gặp Tử Lâm nhờ đệ đệ băng bó thuận tiện kể cho cậu nghe chuyện về Sử Hồng. Tử Lâm suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Người này nhiều quỷ kế lắm cho nên những gì hắn ta nói huynh đừng tin hết. Dù sao thì chuyện hắn vì huynh mà cố gắng tập võ chứng tỏ nghị lực cũng kinh người đấy. Huynh thực sự không muốn xem xét hắn sao?”
“Đệ nói lung tung cái gì đấy? Ta không phải đoạn tụ, làm sao có thể thích hắn được. Hơn nữa ta không thể chấp nhận một kẻ biến thái như thế. Ở gần hắn là ta buồn nôn rồi. Xem xét cái gì?!”
“Đệ chỉ đùa thôi mà. Đệ dĩ nhiên cũng không muốn dính phải một người biến thái, không biết xấu hổ như thế.” Tử Lâm mỉm cười. Tuy vậy không hiểu sao cậu lại cảm thấy rất có hứng thú với vị thế tử này. Người này so với trước kia có vẻ đã thú vị hơn rất nhiều.
Cánh tay của Tỉnh Húc đã được băng bó xong. Hắn nhìn cánh tay này vẫn cảm thấy rất kì lạ. Bình thường Sử Hồng chưa bao giờ gây thương tích cho hắn, ngược lại nếu như nhìn thấy hắn bị thương thì sẽ cuống quýt cả lên, kéo cả Thái y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774649/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.