Sau đó Sử Hồng cùng với Cảnh Điền phụ các ảnh vệ đào hố trồng cây, trong khi Tinh Húc tự mình đào một cái hố nhỏ ngay cạnh con sông đã khô cạn kia rồi đổ nước vào đấy. Sau đó y đứng đó hình như đang làm phép.
Sử Hồng không thắc mắc về những gì Tinh Húc đang làm nữa, bởi dù sao hắn cũng không hiểu được suy nghĩ cũng như năng lực của Tinh Húc. Nhưng những lời mà Kim Yến nói khi đó lại khiến hắn suy nghĩ rất nhiều. Hắn nhớ những dòng chữ nhỏ mình từng đọc trong một quyển sách hiếm hoi viết về thuật sĩ: “các thuật sĩ đều có tuổi thọ rất ngắn”. Không lẽ là vì liên quan đến chuyện thi pháp ư? Có phải mỗi lần thuật sĩ thi pháp đều sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của họ?
“Chủ nhân, người nghĩ gì mà ngây ngẩn thế kia?”
“Cảnh Điền, trước kia ta đã từng cho người điều tra về tình trạng sức khoẻ của thái tử chưa?”
“Chưa ạ. Chủ nhân nói vậy là sao? Có phải thái tử bị làm sao không?”
Sử Hồng vội xua tay. Không. “Ta chỉ hỏi vậy thôi.”
Theo cái cách mà Tinh Húc và Kim Yến nói chuyện trước đó có thể đoán được việc ảnh hưởng của pháp thuật đối với sức khỏe của Tinh Húc là bí mật quốc gia. Rõ ràng đây không phải là chuyện đơn giản. Cổ họng hắn bỗng nhiên cảm thấy khô khốc dù mới uống nước chưa lâu. Lồng ngực cảm thấy hơi khó chịu.
Mọi người nai lưng ra hoạt động đến chiều tối mới trồng xong chỗ hạt đó xuống đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774635/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.