Tin nhắn đến không bao lâu thì số điện thoại đó gọi điện tới. Sử Hồng bình tĩnh bắt máy. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Ninh Viễn:
"Thế nào? Hình ảnh nét chứ?"
Sử Hồng sẽ không hỏi tại sao tên kia lại biết được số điện thoại của cậu mà gọi tới. Dù sao với thế lực của hắn điều tra ra chuyện này cũng chẳng khó khăn gì. Cậu dùng thái độ rất bình thản nói chuyện với hắn:
"Cậu muốn gì?"
"Vẫn như những gì tôi đã nói với anh trước đó. Anh đi theo tôi, anh sẽ có tất cả. Ngược lại anh sẽ phải hối hận."
Sử Hồng nhìn trời. Lời lẽ hùng hồn cứ như mấy vị vua trong phim phong kiến hồi xưa ấy, nhưng vua chắc sẽ không có suy nghĩ ấu trĩ như vậy.
"Tôi thực không hiểu, vì cái gì mà ánh mắt của cậu cứ nhất định phải đặt trên người tôi nhỉ? Với năng lực của cậu hoàn toàn có thể bao nuôi một tiểu thịt tươi vừa dễ thương lại vừa nghe lời, hay hơn nhiều với một trai thẳng cứng đầu như tôi chứ nhỉ?"
"Tui thích người lớn tuổi hơn mình. Với lại trai thẳng mới có tính thử thách. Một người quá dễ thu phục thì không thú vị."
Sử Hồng ôm đầu. Cái thằng nhóc chết tiệt này. Cái lý do vớ vẩn này sao nghe giống như kiểu nói của tổng tài bá đạo nói với mấy nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình vậy.
"Vậy được. Tôi đáp ứng cậu, lần này tiếp tục từ chối." Sau đó thẳng tay cúp máy.
Ninh Viễn tức giận quăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774567/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.