Hôm nay Lục Vĩ Kỳ thấy Tinh Thần có hơi lạ. Cả buổi học người cứ như trên mây, lúc rảnh rỗi lại cầm điện thoại nhấn nhấn, lướt lướt. Cậu nhắc khéo:
"Cậu tập trung vào giờ trên lớp chút đi. Các thầy cô bắt đầu chú ý đến cậu rồi đấy."
"Vậy à? Xin lỗi. Do hôm qua có chút chuyện nên tôi không tập trung được."
"Chút chuyện? Chuyện gì vậy?"
Tinh Thần liền kể cho Vĩ Kỳ nghe chuyện Sử Hồng suýt gặp tai nạn hôm quđbbcòn thêm thắt vô cùng ly kỳ về quá trình làm sao Sử Hồng có thể thoát chết gang tấc trong hoàn cảnh đó. Vĩ Kỳ nghe mà sợ hết hồn.
"Không biết là tên khốn chết tiệt nào lại dám ra tay hại A Hồng. Tôi mà biết chắc chắn sẽ không tha cho hắn."
"Vâỵ anh ấy có làm sao không? Có bị thương ở đâu không?"
"Không có. Chỉ bị xây xát nhẹ thôi. Tinh thần cũng rất tốt cứ như hôm qua không có chuyện gì xảy ra cả. Đúng là người kì lạ."
"Tôi nhớ từ lúc quen biết Sử Hồng đến nay đã thấy anh ấy gặp chuyện không biết bao nhiêu lần. Anh ấy tốt bụng, thân thiện như thế nhưng lại toàn bị người khác hại."
"Thì đó. Cái số anh ta đúng là xui xẻo. Hôm nay tôi nói để mình chở anh ta đi làm nhưng anh ta nhất định không chịu, nói là bản thân tự lo được. Nhưng mà anh ta có biết những người khác rất lo lắng cho anh ta không?"
Vĩ Kỳ nhìn kỹ gương mặt của Tinh Thần. Hai mắt hơi thâm quầng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774549/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.