Tinh Húc lo lắng vô cùng nên mới đến Central B xem sao. Anh không lái xe của mình mà nhờ lái xe Vương chở đến vì anh muốn chở Sử Hồng về. Tinh Thần vốn cũng muốn đi cùng nhưng bị anh bắt trói ở nhà. Tinh Húc lấy cớ mình biết võ công, khả năng ứng biến cũng tốt hơn em trai để bắt cậu ở nhà canh chừng bố mẹ. Lỡ như Sử Hồng thực sự xảy ra chuyện thì bố mẹ sẽ rất lo lắng. Tinh Thần biết khả năng của mình hạn chế nên đành chấp nhận và bắt Tinh Húc phải hứa sau khi đón được Sử Hồng phải lập tức liên lạc với cậu.
Tinh Húc đứng ở bên ngoài nhìn thấy Sử Hồng cùng một cô gái xinh đẹp lôi lôi kéo kéo đã sớm nổi điên nhưng vẫn cố kìm chế. Nhưng đến khi nhận đc tin nhắn là một đoạn video gửi đến thì anh đã không thể kìm chế thêm nữa. Anh lặng lẽ đi theo Sử Hồng đến nhà để xe dưới tầng hầm rồi im lặng leo lên xe của cậu.
"Anh… tại sao lại đến đây?"
"Còn không phải vì lo cho em sao. Qua bên ghế kia đi. Để anh lái cho."
"Hả? Xe tôi tại sao phải để anh lái?"
"Người em nồng nặc mùi rượu. Uống rượu thì không lái xe. Kiến thức căn bản đó mà em cũng không biết à?"
"Cái gì?"
Sử Hồng ngạc nhiên đưa tay áo lên ngửi ngửi. Tại sao người nồng nặc mùi rượu mà cậu không ngửi thấy. Hơn nữa, rượu cậu uống vốn là sâm panh, sao lại có mùi nồng được. Tên kia rõ ràng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774522/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.