Tinh Húc giữ đúng lời hứa chỉ làm một lần nhưng lại làm thời gian gấp đôi so với bình thường. Nên cuộc mây mưa vừa dứt, Sử Hồng cũng triệt để thiếp đi. Buổi sáng ngủ dậy tuy rằng không còn mỏi mệt nhưng eo và lưng vẫn không tránh khỏi bị đau nhức. Nói gì thì hai hôm vừa rồi cậu bị Tinh Húc đè ra làm đến mấy lần, eo không mỏi không đau mới lạ. Tinh Húc đề nghị cậu nghỉ thêm vì dù sao hôm nay cũng là thứ bảy rồi nhưng cậu nhất quyết muốn đi làm vì cậu vẫn đi lại được. Hơn nữa, còn ở nhà thêm kiểu gì cũng lại bị tên ngựa giống đó đè ra làm tiếp không chừng.
Liễu Mạn bình thường vẫn hay dậy sớm nấu nướng cho chồng con. Chỉ khi nào bà có việc phải đi ra ngoài mới để cho đầu bếp nấu. Sử Hồng biết rõ giờ này mẹ mình đang ở dưới bếp nên lúc ra khỏi phòng đã yêu cầu Tinh Húc cùng mình tách ra, không nên xuống cùng một lúc. Nhưng Tinh Húc không đồng ý.
"Em suy nghĩ quá nhiều rồi đấy. Chúng ta là anh em sống chung một nhà, đi cầu thang xuống cùng một lúc là chuyện rất bình thường."
"Nhưng nếu mẹ thấy chúng ta lúc nào cũng dính lấy nhau thì lại không bình thường chút nào."
"Không lo. Mọi chuyện anh đều có dự tính cả rồi." Tinh Húc nói rồi hôn nhẹ lên trán Sử Hồng.
Tinh Húc là một người lo xa. Mọi thứ anh làm đều đã được lên kế hoạch từ trước. Cho dù có chuyện xảy ra bất ngờ vẫn luôn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774508/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.