Lục Vĩ Kỳ vô cùng kinh ngạc và lúng túng. Không biết Tinh Thần đã đứng đó từ lúc nào và đã nghe được những gì rồi. Bao lâu nay cậu luôn giữ bí mật chuyện gia đình mình với Tinh Thần, bây giờ đùng một cái từ một người suốt ngày đi làm thêm kiếm tiền trở thành thiếu gia của tập đoàn Lục thị, nghĩ thế nào cũng cảm thấy giống như bị lừa vậy. Cậu chưa nghĩ ra một lý do để giải thích hợp lý, cũng chưa muốn kể cho Tinh Thần nghe sự thật. Cậu sợ…
"Cậu mới nói cậu sẽ đi. Cậu đi đâu?"
“A tôi… Người nhà tôi gọi tôi về giải quyết chút việc gia đình.”
“Gia đình? Gia đình gì? Là người cô mà cậu vẫn thường gửi tiền về sao?”
“Không phải.”
Tập đoàn Lục thị sở hữu đến một nửa thị trường bán lẻ toàn quốc. Nếu chủ tịch Tập đoàn Lục thị gặp chuyện, báo chí sẽ đăng tin rầm rộ. Với tư cách là con trai duy nhất của chủ tịch Tập đoàn cậu không thể trốn được. Vĩ Kỳ nhìn Tinh Thần lo lắng. Liệu sau khi biết sự thật cậu ấy sẽ không khinh thường cậu chứ?
“Không phải? Vậy thì là ai? Kỳ Kỳ, lâu nay tôi không bao giờ hỏi chuyện gia đình cậu vì tôi nghĩ cậu không thích, nhưng đã đến mức này rồi cậu vẫn không định kể cho tôi biết sao?”
“Vậy thì… để sau khi tan học tôi kể cho cậu nghe được không? Tôi hứa sẽ kể cho cậu tất cả, tuyệt không giấu diếm điều gì.”
“Được. Tôi chờ cậu.”
...***...
Sử Hồng bắt Tinh Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774488/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.