Lộ Sinh Nguyên tỉnh dậy lúc trời đã sáng. Đầu thấy đau như búa bổ. Anh không nhớ rõ lắm hôm qua xảy ra việc gì. Hình như là anh đang ngồi ở quầy bar cùng Khúc Dạ uống rượu. Cũng lâu rồi anh mới lại uống say như thế. Đầu đau, cả người chỗ nào cũng nhức mỏi. Anh nhớ lần uống rượu trước hình như đâu có đau nhức mỏi toàn thân đến như thế.
Lộ Sinh Nguyên cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Anh nhớ mình không có sở thích ngủ khoả thân mà, sao người lại trần truồng không mảnh vải che thân thế này? Lộ Sinh Nguyên mơ hồ nhìn sang bên cạnh và tá hoả. Nằm bên cạnh anh là Khúc Dạ cũng đang người trần như nhộng.
Lộ Sinh Nguyên cảm thấy trong đầu mình oanh lên một tiếng. Anh không nhớ nổi chuyện gì xảy ra đêm qua. Anh chỉ nhớ mình uống rượu bên cạnh Khúc Dạ sau đó cảm thấy choáng, tỉnh dậy thành ra như vậy. Không lẽ tên này nhân lúc anh say không biết gì dám… dám…
Nghĩ như vậy Lộ Sinh Nguyên cảm thấy rất tức giận. Tên khốn này, uổng công anh từng nghĩ cậu ta ít nhất cũng có vài điểm tốt. Vậy mà…
"Ưm…"
Khúc Dạ mơ màng tỉnh dậy. Nhìn thấy Lộ Sinh Nguyên anh nở nụ cười đầy thân thiện.
"Anh Nguyên, chào buổi...Oái!"
Khúc Dạ còn chưa nói xong đã bị Lộ Sinh Nguyên một cước đá bay xuống giường.
"Sáng ra anh nổi điên cái gì vậy hả?"
"Cậu còn dám hỏi tôi?! Cậu… Tên khốn nạn! Sao cậu dám làm thế với tôi hả?!"
Khúc Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774454/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.