Chương trước
Chương sau
Ngoại truyện: Không sao, chỉ là bị đùa giỡn thôi mà

1.

Mọi người đều phát hiện ra một chuyện kỳ lạ. Thẩm Tại Châu vậy mà lại cho phép Diệp Nam Gia ngày nào cũng bám theo mình.

Lúc anh mới nhập học, lái một chiếc Maybach dừng ở trước cửa ký túc xá, lập tức gây ra náo động, lại còn đẹp trai như vậy.

Có rất nhiều nữ sinh theo đuổi anh. Ai cũng mang tâm lý "nhỡ đâu thành công" mà theo đuổi.

Có người còn đồng thời theo đuổi mấy "nhân vật phong vân"*, như vậy có thể tăng tỷ lệ thành công lên mức tối đa.

*Nhân vật phong vân: Nhân vật nổi bật, xuất chúng.

Ai cũng là sinh viên có đầu óc, rất hiểu rõ chuyện "lợi nhuận đầu tư". Lúc đó, Thẩm Tại Châu ghét những người đó muốn c.h.ế.t, còn gọi cả vệ sĩ đến đuổi người đi. Ai dám làm ồn đến anh, anh sẽ ném người đó xuống nước.

Mọi người đều lén lút mắng anh "thần kinh", có giỏi thì sao chứ.

2

Thế nhưng, chiêu này lại rất hiệu quả, không ai dám đến làm phiền anh nữa. Bên cạnh anh cũng không cho ai ngồi. Anh ghét nhất là ngửi thấy "mùi người".

Đúng vậy, chính là "mùi người"!!!

Anh cảm thấy bẩn muốn c.h.ế.t. Anh ở ký túc xá là vì không muốn về nhà, mẹ anh lải nhải muốn c.h.ế.t. Cho dù anh ở đâu, mẹ anh đều sẽ đến để giải phóng tình mẫu tử vô bờ bến của mình. Chỉ có ký túc xá mới có thể khiến anh được yên tĩnh.

Bởi vậy, ngày nào người giúp việc cũng đến dọn dẹp vệ sinh cho anh. Phòng ngủ của bọn họ còn sạch sẽ hơn cả phòng ngủ nữ sinh.

3

Chính là một người như vậy.

Vậy mà lại không đuổi cô gái kia đi. Mọi người đều cảm thấy vô cùng tiếc nuối, biết thế lúc trước đã không từ bỏ sớm như vậy.

Hoặc là nên thay đổi thời gian theo đuổi anh.

Không ngờ anh lại dễ theo đuổi như vậy.

Cho đến khi Diệp Nam Gia không đến nữa.

Có mấy cô gái to gan lại đến bên cạnh anh, bày tỏ sự ân cần với anh.

Anh lập tức lạnh lùng nói: "Cút. Không cút, tôi sẽ dạy các cô thế nào là lễ phép và gia giáo."

Ánh mắt đáng sợ quá.

Không ai dám ở trước ánh mắt và khí chất đó mà nói năng hàm hồ nữa.



4

Thẩm Tại Châu bị đùa giỡn rồi.

Ban đầu, anh cho rằng, sau khi Diệp Nam Gia theo đuổi anh một thời gian, anh sẽ miễn cưỡng đồng ý.

Dù sao anh cũng không cảm thấy cô phiền phức hay là chán ghét.

Ngoại trừ việc có chút ngốc nghếch ra, cô mặt dày mày dạn thích anh, cứ như thể không có anh thì sẽ c.h.ế.t vậy, anh còn cảm thấy khá là có ích.

Sao lúc trước anh không bị cô phát hiện, để cô theo đuổi sớm một chút nhỉ.

Thật sự là lãng phí mất hơn hai năm đại học.

Mỗi lần anh mặt không cảm xúc nghe cô nói nhăng nói cuội, trong lòng thật ra lại rất hưởng thụ.

Thế nhưng, anh xem được trên mạng, nói rằng lúc bị người khác theo đuổi, nhất định không được dễ dàng đồng ý, nếu không đối phương sẽ không biết trân trọng mình.

Anh kiên quyết tuân thủ quy tắc này!!!

Nhất định phải khiến Diệp Nam Gia cảm thấy anh vô cùng khó theo đuổi, như vậy cô mới có thể trân trọng anh.

Thế nhưng, người phụ nữ đáng c.h.ế.t này, vậy mà chỉ vì tiền của mẹ anh. Thật sự là tiền của mẹ anh.

Không phải đang mắng chửi người khác đâu!!!

5

Anh cảm thấy vô cùng mờ mịt, phẫn nộ và tức giận. Anh giống như cô gái trẻ bị tra nam đùa giỡn tình cảm vậy. Thật sự muốn "đồng quy vu tận" với đối phương.

Hơn nữa, đối phương cũng không khóc lóc thảm thiết, nói dối là người nhà bị bệnh, bất đắc dĩ mới phải lừa anh.

Lừa cũng không thèm lừa.

Anh tức giận vô cùng.

Anh cảm thấy tự tôn của mình bị người ta giẫm đạp dưới chân, còn bị dẫm lên mấy phát.

6

Không được!!!

Anh đường đường là Thái tử gia. Ở đất Bắc Kinh này, ai mà không phải nịnh bợ, nhường nhịn anh.

Anh muốn gì là phải có cái đó. Cô ta nhất định phải yêu anh. Là do cô tự mình đến trêu chọc anh.

Con người nhất định phải trả giá cho hành vi của mình, hoặc là thực hiện biện pháp "bù đắp".

Nếu không, anh nhất định phải "băm" cô thành từng mảnh, sau đó ngâm vào formalin*.



*Formalin: Là dung dịch bảo quản thường dùng để ngâm x.ác.

7

Thế nhưng, qua một thời gian, anh đã trưởng thành hơn một chút, không còn muốn "đồng quy vu tận" với cô, hoặc là "chế tạo" cô thành tiêu bản nữa. Anh cảm thấy ở bên Diệp Nam Gia là rất tốt rồi, tuy cô lúc nào cũng chỉ biết học tập.

8

Trải qua "đêm trăng định mệnh" kia, quan hệ của hai người tiến triển vượt bậc. Anh gần như có xu hướng "nghiện" cô. Anh cảm thấy cách thể hiện tình yêu của mình chính là "hành động".

Thế nhưng, thứ Diệp Nam Gia muốn là sự ôm ấp và vuốt ve không ngừng nghỉ của anh. Thẩm Tại Châu lại không có nhiều thời gian như vậy. Anh rất bận, luôn phải vội vàng rời đi.

9

Bọn họ luôn bỏ lỡ nhau. Lúc tình cảm của người này đã nguội lạnh, thì người kia lại đang nồng cháy mãnh liệt.

Anh phát hiện đối phương đã chặn anh rồi.

Thối tha!!!

Sao cô có thể như vậy chứ?

Anh sống không yên ổn, cô cũng đừng hòng sống yên ổn.

Anh c.h.ế.t cũng không tha cho cô.

Cả hai người bọn họ đều rất kén ăn. Anh muốn xem thử cô có thể sống hạnh phúc đến mức nào.

Anh muốn nấu ăn, sau đó ngang nhiên đổ cho chó ăn ngay trước mặt cô, không cho cô ăn.

10

Cô ta ôm anh, khóc đến mức long trời lở đất.

Trong lòng anh cũng có chút chua xót.

Ồ.

Hình như bạn gái vẫn rất không thể rời xa anh.

Tuy lời cô nói, lúc nào cũng khiến anh muốn bóp c.h.ế.t cô.

11

Còn gì quan trọng hơn việc nắm giữ dạ dày của bạn gái chứ?

Nếu có, đó chính là nắm giữ trái tim của con gái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.