[Easter egg: Phi Mông x Vụ Tuyên]“Lão sư…!” Vụ Tuyên mười bốn tuổi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, theo bản năng gọi tên Phi Mông. Cậu hôm nay cầu xin phụ thân cho lão sư ở lại trong cung cùng cậu.
Phi Mông còn đang chong đèn đọc sách nghe thấy tiếng động, vội vàng quay đầu lại nhìn Vụ Tuyên, sau đó bước đến bên cậu, nắm lấy tay cậu nói: “Ta ở đây. Tuyên nhi gặp ác mộng à?”
“Ưm… Em mơ thấy mình rơi xuống vách núi…” Vụ Tuyên ủy khuất nhìn hắn.
Phi Mông ngồi ở mép giường, sờ sờ đầu cậu, ôn nhu nói: “Tỉnh lại là được rồi, không sao đâu, lão sư ở đây.”
Vụ Tuyên dựa vào trong lồng ngực hắn, mở miệng hít thở ổn định lại tâm tình. Lông mày cậu chợt nhăn lại, cổ họng phát ra tiếng nức nở chọc người thương yêu: “Lão sư… bụng đau quá… Vừa rồi em rất sợ.”
Lòng bàn tay ấm áp của Phi Mông áp vào bụng của Vụ Tuyên, hắn nhẹ nhàng xoa xoa: “Lão sư xoa cho em, lập tức sẽ không đau nữa.”
Khi còn nhỏ Vụ Tuyên rất dễ bị đau bụng, càng lớn lên thì tình trạng này đã được cải thiện, mà lần này vì bỗng nhiên hoảng sợ nên bụng đau trở lại.
Cơn đau dần dịu đi, nhưng vì Phi Mông xoa bóp cho cậu quá thoải mái, nên Vụ Tuyên giả vờ rằng mình vẫn còn đau. Cậu lầm bầm nói, “Lão sư, lên trên một chút…”
Phi Mông thực sự đưa tay lên, xoa bóp một cách nghiêm túc. Qua một lúc, Vụ Tuyên lại đòi đi lên, xoa qua bóp lại liền đụng phải bầu ngực của cậu. Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-duc-quoc/651385/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.