Chương 3: Thái tử sau khi nghỉ ngơi, ban đêm bị Phi Mông phá thân đổ máu trinh (Phần 1) Editor: Máy chủ Sau khi Mắt Thần bay đến gần, phơi bày ra lỗ lồn ướt át và núm vú sưng đỏ cho cả nước chiêm ngưỡng, Phi Mông liền chạy đến bên Thái tử, ôm lấy cơ thể cậu vào lòng mình, những trứng rung cậu chưa kịp gỡ xuống hắn giúp cậu bóc từng cái một. Khi ngón tay thô ráp của Phi Mông vô tình chạm vào lồn non của Vụ Tuyên, Vụ Tuyên không khỏi run lên phát ra tiếng rên khe khẽ mà chỉ có hai người thể nghe thấy. Phi Mông bình tĩnh nhận lấy chiếc khăn ấm mà người hầu mang đến, cẩn thận lau sạch dịch thể còn sót lại trên người cậu, sau đó giúp Vụ Tuyên khoác lên một chiếc áo lụa sạch sẽ. Phi Mông thờ ơ với sự trêu chọc của cậu, vẫn nghiêm túc làm việc, Vụ Tuyên bĩu môi với hắn, Phi Mông đành phải bất đắc dĩ mà mỉm cười, ra hiệu rằng buổi lễ trưởng thành của cậu vẫn đang được cử hành. Phi Mông đỡ Vụ Tuyên đứng dậy, người hầu lập tức dọn dẹp bàn ghế, tướng quân Hạ Quân thì dìu hoàng đế Vụ Linh chậm rãi đến chỗ thái tử, Vụ Tuyên tôn kính mỉm cười với Hạ Quân, vẻ mặt không chút biểu tình của tướng quân mềm mại hẳn ra, gật đầu với cậu, rồi cùng Phi Mông lui xuống. Hạ Quân là phụ thân của Vụ Tuyên, nhưng hoàng tộc ở Dục quốc chỉ công nhận người sinh ra mình là phụ thân, không quan tâm người cung cấp tinh trùng là ai. Dù vậy, Vụ Tuyên vẫn đối xử với Hạ Quân cung kính hơn những trưởng bối khác. Vụ Linh nắm tay nhi tử và ở trên tế đàn nói lên lời cầu nguyện, nhưng hầu như chẳng ai chú ý đến nội dung của Hoàng đế nói. Bởi vì, chiếc áo lụa kim sắc bán trong suốt mà Hoàng đế mặc và chiếc áo lụa trắng trong của Thái đã thu hút hết sự chú ý của họ. Vị hoàng đế 36 tuổi này thân thể thành thục, cặp vú trắng như tuyết căng ra phía trước vạt áo, đầu vú lớn trở nên rõ tàng, giống như quả nho chín mọng. Bên cạnh hắn, Thái tử Vụ Tuyên mới 16 tuổi thân thể càng thêm tinh tế mảnh mai, tuy rằng bộ ngực không lớn, nhưng là tràn đầy vẻ ngây ngô xinh đẹp. Quá trình diễn ra lễ trưởng thành cũng không dài lắm, dù sao khi xem xong màn thủ dâm của Thái tử hẳn là ai cũng tràn đầy dục vọng, thà để mọi người sớm tự tìm bạn tình phát tiết dục vọng còn hơn. Trở lại hoàng cung, Phi Mông và Vụ Tuyên phải tách ra, không thể gặp nhau cho đến buổi phá thân tối nay. Vụ Linh đích thân bưng một bát canh tẩm bổ đến, kêu Vụ Tuyên uống: “Đây là thứ phụ vương uống hồi đó, rất tốt cho cơ thể.” “Tạ ơn phụ vương!” Vụ Tuyên cười, cầm bát lên từ từ uống, chớp chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn phụ thân, đột nhiên hỏi: “Phụ vương… Con có thể hỏi, hồi đó là ai phá thân ngài không? “ Khuôn mặt được bão dưỡng đến mịn màng nhẵn nhụi của Vụ Linh bỗng ửng hồng, ngượng ngùng nói: “Đứa nhỏ này hỏi cái gì vậy?” “Chỉ là… Con muốn hỏi một chút… Con có hơi căng thẳng…” Nghĩ đến chuyện diễn ra tối nay đã chờ đợi từ lâu, Vụ Tuyên không khỏi đỏ mặt. Ở Dục quốc, việc quan hệ tình dục hầu như không có điều gì cấm kỵ, nó chỉ phụ thuộc vào việc ngươi có muốn hay không mà thôi. Vụ Linh không hề cảm thấy chuyện riêng tư của mình bị xâm phạm, đơn giản là cảm thấy xấu hổ, nhưng dù sao thì Vụ Tuyên cũng không phải người ngoài, nên Vụ Linh nói: “Là Chương thái y… Bát canh kia hồi đó cũng là đơn thuốc mà hắn ta phối, mang đến cho ta.” Nghĩ đến chuyện cũ, trên mặt Vụ Linh không khỏi nở nụ cười. “Thì ra không phải là Hạ Tướng quân…” Vụ Tuyên có chút kinh ngạc. “Lúc đó ta còn chưa quen biết Quân ca.” Vụ Linh cười lắc đầu, liếc nhìn đồng hồ cát nói: “Đã không còn sớm, ta về trước. Thời gian còn lại để ngươi chỉnh trang một chút. “ Sau khi Vụ Tuyên chào tạm biệt phụ vương mình, một thị nữ bước vào để giúp cậu trang điểm và thay y phục. Dù sao, Vụ Tuyên tuổi còn nhỏ nên cậu có chút không hiểu, rõ ràng là Phi Mông đã từng nhìn thấy thân thể trần truồng của mình, vậy thì bộ y phục gợi cảm mà cậu mặc này còn có thể hấp dẫn Phi Mông không? Những thị nữ này đem cậu cởi sạch sẽ, rồi buộc lên cơ thể cậu một sợi dây mềm màu đỏ, mất một lúc mới xong. Vụ Tuyên bán tín bán nghi đi đến trước gương để xem xét bản thân, mới thực sự tin rằng nó có thể làm Phi Mông kinh ngạc. Sợi dây theo cần cổ cậu đi xuống buộc một vòng quanh hai bầu ngực, không siết chặt, nhưng điều này lại làm cho hai bầu ngực trở nên nổi bật, màu sắc của núm vú và màu sắc của sợi dây gần như bổ trợ cho nhau. Hạ thân mặc chiếc khố mảnh chữ Đinh (丁) không thể che nổi thứ gì, những thị nữ này lại đưa một chiếc áo ngoài bình thường cho Vụ Tuyên mặc vào, buộc lại đai lưng sẽ hoàn toàn che đi bộ y phục gợi cảm của cậu. Vụ Tuyên chống lại ý muốn tự an ủi, kẹp hai chân để cố gắng kìm nén cơn nứng của mình, nhưng mà càng kẹp chặt, dâm thủy của cậu càng chảy ra nhiều hơn, thậm chí cả chiếc khố vải mỏng manh cũng bị thấm ướt. Ngay khi đồng hồ cát dừng lại, Vụ Tuyên nghe thấy có người gõ cửa, sau đó cửa bị đẩy ra, Phi Mông mặc trường bào bước vào, Vụ Tuyên ngồi trên giường, có chút không dám nhìn hắn. Phi Mông đi tới, ngồi vào bên cạnh cậu cười nói: “Em thẹn thùng à? Trước đây là ai vẫn luôn trêu chọc ta?” Vụ Tuyên nghe xong phồng má nói: “Hôm nay là lần đầu tiên của bổn cung…! Đương nhiên là thấy ngượng ngùng!” Trên bàn có đặt hai chén hợp hoan lộ, Phi Mông bưng lại đây, đưa một chén cho Vụ Tuyên, thấp giọng cười nói: “Thái tử, sau khi uống chén hợp hoan lộ này chúng ta sẽ bắt đầu.” Vụ Tuyên hơi đỏ mặt, nhưng so với hắn càng thêm nóng vội, cầm chén uống một hơi cạn sạch. Cậu không kiềm chế được bản thân, cậu đã muốn làm tình với lão sư của mình từ lâu rồi. Ngay khi Phi Mông uống xong, đã bị Vụ Tuyên giữ chặt lấy cổ, dù sao hắn cũng trải qua mười năm với cậu, Phi Mông ăn ý nhắm vào môi Vụ Tuyên hôn lên. Thiếu niên hôn thật sự trúc trắc, Phi Mông dùng đầu lưỡi tách ra đôi môi và hàm răng của cậu rồi cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm mút mát phát ra tiếng nước “chậc chậc”. “Ưm… Ô…” Vụ Tuyên bị hắn hôn cho thiếu dưỡng khí, Phi Mông mới buông tha cậu. Khi đầu lưỡi quấn quýt tách ra kéo theo một sợi chỉ bạc thật dài. Phi Mông tháo đai lưng của Vụ Tuyên ra rồi cởi áo khoác của cậu xuống, để lộ một cặp vú trắng nhỏ nhắn bị dây đỏ trói chặt. Vụ Tuyên bị hôn đến mơ màng, nhưng lại không quên mỉm cười đắc ý trước vẻ mặt có phần ngạc nhiên của hắn. Cậu cố tình ưỡn ngực hỏi: “Vú của em bị trói có đẹp không?” “Đẹp… ăn vào chắc cũng sẽ rất ngon đúng không?” Đôi mắt Phi Mông tối sầm lại, hắn cúi đầu ngậm lấy một bên núm vú của Vụ Tuyên và liếm láp nó, để không bỏ rơi quả anh đào đỏ mọng còn lại, Phi Mông nắm lấy bầu ngực bên kia và dùng ngón tay nhào nặn núm vú. “Ưm… lão sư… a a…” Đoàn tụ lộ dần phát huy tác dụng, đẩy sự nứng lồn vốn có của Vụ Tuyên lên đến đỉnh điểm. Chiếc lưỡi trơn trượt cùng những ngón tay khô ráo thô ráp trêu chọc núm vú nhạy cảm khiến Vụ Tuyên không nhịn được rên rỉ, ưỡn thẳng ngực, dâng nó vào miệng Phi Mông. Phi Mông cắn mút núm vú của cậu, tay còn lại của hắn trực tiếp kéo chiếc khố mỏng manh đã sớm ướt đẫm của Vụ Tuyên xuống. Hắn vươn tay chạm vào lồn non ẩm ướt chảy ra đầy nước dâm, nhào nặn hột le, cười nói: “Lồn nhỏ của Thái tử đã ướt hết rồi này, hột le cũng sưng thật to.” “A a… thật ngứa… Ưm… Bởi vì… Nghĩ đến cùng lão sư địt lồn… A a… Lồn non đều bị lão sư xoa ướt…” Thân thể Vụ Tuyên run lên, bắt đầu nhẹ nhàng uốn éo cơ thể phối hợp với động tác của Phi Mông. Phi Mông xoa nắn hột le, trong lòng thì đang nghĩ cách làm sao để lần đầu khai bao của thái tử bớt đau đớn. Vụ Tuyên sao mà nghĩ được nhiều như vậy, chỉ tưởng tượng đến một lúc nữa con cặc của lão sư sẽ đút vào lồn nhỏ của mình, liền vô cùng hưng phấn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]