"Nói đi, đi lấy chút thuốc thôi mà sao lâu thế, bị ai bắt nạt rồi?"
Trở lại trong điện, Phàn Trầm Hề vừa nhận lấy khăn ướt Lý công công chuẩn bị cho hắn để lau tay, vừa hỏi thăm tiểu thái giám không nghe lời cho lắm nhà mình, vừa mới thả ra một cái đã bị mấy con chó cắn cho rồi.
Tiểu Bối đứng ở một bên, một tay che lên một tay khác, nghiêm chỉnh đặt trước người, tủi thân, hết lại mím môi lại chu môi. "Không nói chuyện? Ngay cả mách cái tội cũng không làm hả?"
Phàn Trầm Hề quay đầu đi, bởi vì ngồi ở góc độ này nên thấy được tay của nàng, dù rằng đã được bàn tay lành lặn kia chặn lại, hắn vẫn nhìn ra được chỗ khác thường, ánh mắt lập trức trở nên thâm trầm hơn: "Tay bị sao vậy?"
Nàng thu tay lại, giấu ra sau lưng: "Không sao ạ."
"Hửm?"
Nàng run lên, run run rẩy rẩy đưa tay ra ngoài, bấy giờ những ngón tay đã sưng đỏ mới hiện ra trước mặt Phàn Trầm Hề.
Phàn Trầm Hề mặt không thay đổi nâng tay của nàng lên nhìn một chút, bỗng nhiên lại dùng sức bóp lấy chỗ nàng bị thương nặng nhất, khiến cho Tiểu Bối đau đến kêu thành tiếng: "Đau đau..." Nàng nước mắt đầm đìa: “Ngài, ngài nhẹ một chút..."
"Còn biết đau?" Hắn cười lạnh: “Biết đau vì sao lại không nói? Học những nữ nhân kia già mồm? Hay là vì ngươi muốn bảo vệ cho những kẻ đã làm tổn thương ngươi kia?"
Là người nào khiến cho nàng bị thương, đương nhiên là Phàn Trầm Hề biết. Lúc lão Tứ và lão Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-dien-ha-no-tai-co-hi-roi/1773608/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.