"Ti chức, tham kiến điện hạ.”Rất nhanh, Lăng Mặc Vân dưới sự dẫn dắt của Trịnh Thuần, đi tới Đông cung."Tới rồi sao?"Vương An vội vàng tiến lên, đích thân đỡ Lăng Mặc Vân dậy, vô cùng nhiệt tình nói: "Thống lĩnh Lăng đã ăn cơm chưa?""Đa tạ Điện hạ quan tâm, tại hạ đã dùng bữa tối ở trong cung."Lăng Mặc Vân rất đúng mực nói: "Đã trễ như vậy, không biết điện hạ triệu ti chức đến đây, vì chuyện gì vậy?""Cái đó.
.
.
Cũng không phải chuyện đại sự gì."Vương An xoa xoa tay, hơi ngượng ngùng nói: "Là muốn cho thống lĩnh Lăng nhìn xem, bản cung có thiên phú luyện võ hay không..."Thiên phú luyện võ?Đêm hôm khuya khoắt, thái tử sai người lôi hắn ta từ trên giường dậy, chính là vì cho hắn ta xem thử, có thiên phú hay không?Lăng Mặc Vân trong lòng chửi bậy, khóe miệng nhịn không được co giật.Thiên phú luyện võ, không biết có hay không.Nhưng thiên phú ăn chơi trác táng, hắn ta có thừa, hắn ta nhận thứ hai, tuyệt đối không có ai dám nhận thứ nhất."Vẻ mặt của ngươi là có ý gì vậy?"Vương An liếc hắn ta một cái, đưa một tay chỉ lên trời: "Có thể vượt nóc băng tường, mười bước giết một người, đi ngàn dặm không để lại dấu vết, mấy trò này có thể nhìn ra không?"Lăng Mặc Vân bất đắc dĩ gật đầu: "Có thể nhìn ra, nhưng mà...""Thật sự có thể nhìn ra sao?" Ánh mắt Vương An sáng lên, nắm lấy cánh tay Lăng Mặc Vân: "Nhanh, giúp ta nhìn nhìn xem, có phải là thiên phú bản cung muốn tràn bùng nổ rồi không?"Lăng Mặc Vân im lặng, hắn ta muốn nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-den-tu-tuong-lai/1457455/chuong-43.html