Còn muốn góp một trăm vạn lượng sao?Khó tránh khỏi việc nghĩ quá nhiều rồi.
Cho dù biết Trương Sĩ Ngôn nói là sự thật nhưng lời này ngược lại khơi dậy sự kiêu ngạo của Viêm Đế.
"Trương tướng có hơi nói quá rồi, con trai của trẫm, trẫm càng hiểu rõ hơn ngươi.
"Giọng điệu Viêm Đế kiên định, âm vang đanh thép: "Trẫm tin chắc rằng thái tử sẽ không bắn tên không đích, hắn không những thu xếp lưu dân ổn thỏa mà cũng sẽ xoay xở được ngân lượng mà triều đình cần!"Đây là Viêm Đế cho dù biết hy vọng mỏng manh cũng sẽ không tỏ ra yếu thế trước mặt hạ thần.
Tiểu tử thối, cha đặt hết thể hiện lên người con rồi.
Dù sao cũng đừng làm cho trẫm thất vọng đấy!"Nếu như bệ hạ tin tưởng thái tử như vậy, thần đương nhiên mỏi mắt mong chờ.
"Trương Sĩ Ngôn khom lưng xuống, âm thầm trao đổi ánh mắt với đám đại thần, tất cả đều nhìn thấy được sự châm biếm trong mắt đối phương.
Chỉ dựa vào thái tử quần là áo lượt vô dụng kia sao!Hắn lấy đâu ra năng lực để kiếm được nhiều tiền như thế chứ?Như để khẳng định ý nghĩ của bọn họ, lúc này bên ngoài đại điện truyền đến một tiếng nói lanh lảnh của một tên thái giám.
"Huệ Vương điện hạ tới tham triều!"Được Viêm Đế cho phép, Vương Duệ lập tức cùng vài quan chức hộ bộ đi vào đại điện.
Hành lễ xong xuôi, Vương Duệ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Khởi bẩm phụ hoàng, nhi thần tùy tiện tới đây là để tố cáo thái tử!""Tố cáo thái tử?"Viêm Đế và quần thần đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-den-tu-tuong-lai/1457438/chuong-26.html