"Giỏi! Giỏi! Giỏi!..."
Sau khi nói liên tiếp mấy từ giỏi lắm, Viêm Đế tức giận nói: "Các ngươi thật đúng là thần tử tận tụy và trung thành của Đại Viêm ta! Cắt đất bồi thường? Mà các ngươi cũng nghĩ ra được!"
“Các ngươi có từng nghĩ đến việc có tiền lệ này xảy ra, uy nghiêm quốc gia của Đại Viêm vứt ở đâu?!"
“Các ngươi có từng nghĩ đến việc chỉ cần Đại Viêm tỏ ra yếu ớt thì kẻ địch kế tiếp chính là Đại Lê, Đại Lương và những quốc gia hùng mạnh khác không?”
"Các ngươi chỉ nghĩ cũng thấy mặt lợi mặt hại trong đó, nhưng các ngươi vẫn bằng mọi cách ngăn cản trẫm! Tại sao vậy?
"Các ngươi thật sự cho rằng trẫm không dám giết các ngươi sao?"
Trương Sĩ Ngôn và Cảnh Binh ngay lập tức quỳ sụp xuống đất, lớn tiếng hô: "Xin bệ hạ thứ tội! Chúng thần cũng chỉ vì đại nghiệp thiên thu của Đại Viêm ta mà thôi!"
Viêm Đế chậm rãi đứng lên, đằng đằng sát khí: "Trẫm nếu vẫn muốn đánh thì sao?"
"Vậy lão thần chỉ có thể dùng cái chết để can ngăn ngài. Vì Đại Viêm, thần nguyện đâm đầu vào cây cột này tự vẫn."
Trương Sĩ Ngôn vươn thẳng cổ nhắm vào một cây cột gần đó, tỏ vẻ sẽ không chịu lùi bước: "Huống hồ bệ hạ còn dồn hết sức mạnh của cả nước vào đánh một trận chiến căn bản không có phần thắng. Đó là chuyện chỉ có hôn quân mới làm!"
Viêm Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Sĩ Ngôn, gằn từng chữ từng chữ một: "Ngươi đang nhục mạ trẫm đấy à?!"
Trương Sĩ Ngôn và Cảnh Binh lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-den-tu-tuong-lai/1457428/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.