Chương trước
Chương sau

Bóng đêm dần dần sâu, ánh trăng chiếu vào xung quanh nhà gỗ vắng vẻ, lộ ra càng lạnh lẽo.
Rơi xuống trước phòng nhỏ, Hà Diêu khoát tay, ra hiệu trưởng lão của Linh Tê Kiếm Tông ở sau lưng dừng lại.
- Tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông Hà Diêu, cầu kiến Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông!
Thanh âm của Hà Diêu chậm rãi vang lên, dù thân là tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông, lại ở trong tông môn của mình, nhưng hôm nay Hà Diêu không có một chút giá đỡ của tông chủ.
Cơ hồ là đồng thời, trong phòng, Vân Mộng Chân ngồi ở trên giường điều tức đột nhiên mở mắt.
Vô luận như thế nào, nàng cũng không nghĩ tới người của Linh Tê Kiếm Tông sẽ nhận được tin tức chạy đến nhanh như vậy.
Chuyện lúc trước chỉ có Bạch Nhạc biết, bây giờ Tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông tự mình hiện thân, như vậy là ai tiết lộ tự nhiên không cần nói cũng biết.
Chỉ là nàng làm sao cũng nghĩ không thông, vì sao Bạch Nhạc sẽ khai nàng ra, đến tột cùng là chỗ nào có vấn đề?
Vân Mộng Chân hít sâu một hơi, chậm rãi đứng dậy, đi tới trước đẩy cửa phòng ra.
Dù trên người vẫn không có một chút linh lực, nhưng khi Vân Mộng Chân đẩy cửa ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người, lại làm cho tất cả mọi người xác định thân phận của Vân Mộng Chân.

Nữ nhân tuyệt sắc xuất trần như thế, cũng chỉ có thể là vị Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông vang danh thiên hạ kia.
- Bái kiến Thánh nữ Đạo Lăng Thiên Tông!
Chỉ nháy mắt, bao quát Hà Diêu ở bên trong, tất cả mọi người của Linh Tê Kiếm Tông chạy tới đồng thời khom mình hành lễ.
Thiên hạ Đạo Lăng!
Thế gian này bị Đạo Lăng Thiên Tông áp chế, đâu chỉ có Ma Môn!
Ánh mắt của Vân Mộng Chân lưu chuyển, sau đó rơi vào trên người Bạch Nhạc, lộ ra lãnh ý nhàn nhạt.
- Gặp qua Hà tông chủ!
Khẽ gật đầu xem như hoàn lễ, Vân Mộng Chân nhẹ giọng mở miệng nói.
- Mộng Chân bị Thông Thiên Ma Quân gây thương tích, cho nên không thể tới cáo tri quý tông, mong Hà tông chủ thứ lỗi.
Vân Mộng Chân ở thời khắc này cùng lúc trước Bạch Nhạc nhìn thấy, khí chất hoàn toàn khác biệt.
Trước đó một mình đối mặt Bạch Nhạc, Vân Mộng Chân chỉ là Vân Mộng Chân, nhưng thời điểm đối mặt Linh Tê Kiếm Tông, lại lần nữa biến thành Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông không dính khói lửa trần gian.
Nói tới Thông Thiên Ma Quân, trong lòng Hà Diêu run lên, vội vàng hỏi.

- Không biết Thông Thiên Ma Quân...
Không thể trách Hà Diêu khẩn trương, Thông Thiên Ma Quân từng xuất hiện ở Linh Tê Kiếm Tông, bản thân vốn là chuyện cực kỳ đáng sợ, nếu Thông Thiên Ma Quân còn ở phụ cận, đối với Linh Tê Kiếm Tông mà nói, đây là một đại tai nạn.
- Đây cũng là ta muốn nói với Hà tông chủ, thân thể của Thông Thiên Ma Quân bị hủy, chỉ còn lại một tia thần hồn chạy ra Đạo Lăng Sơn, ta truy tung đến, lại bị Thông Thiên Ma Quân gây thương tích, bây giờ đối phương sinh tử không biết! Đang muốn nhờ lực lượng của Linh Tê Kiếm Tông, điều tra tung tích của Thông Thiên Ma Quân.
Không đợi Hà Diêu nói hết lời, Vân Mộng Chân trực tiếp ngắt lời, nàng vốn muốn lợi dụng Bạch Nhạc nói cho Linh Tê Kiếm Tông sự tình Thông Thiên Ma Quân.
Mặc dù ra một chút ngoài ý muốn, nhưng phương án lợi dụng Linh Tê Kiếm Tông tra tìm tung tích của Thông Thiên Ma Quân lại không có bất kỳ biến hóa nào.
- Vâng vâng! Đây là trách nhiệm của Linh Tê Kiếm Tông ta, nhất định sẽ toàn lực ứng phó!
Hà Diêu vội vàng đáp ứng.
Dù biết rõ truy tra tung tích của Thông Thiên Ma Quân cực kì nguy hiểm, nhưng hôm nay Vân Mộng Chân tự mở miệng nói, hắn sao dám cự tuyệt.
- Vị Bạch Nhạc này là đệ tử của quý tông? Trước đó Mộng Chân bị Thông Thiên Ma Quân gây thương tích, còn phải cảm tạ hắn bảo hộ Mộng Chân.
Lời nói xoay chuyển, Vân Mộng Chân lại dẫn chủ đề tới trên người Bạch Nhạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.