Một giấc này hắn ngủ đến quên hết trời đất, chờ đến lúc có khí lực mở mắt ra thì cũng không biết giờ là năm nào tháng nào.
Vừa mệt mỏi ủ rũ nghiêng đầu liền thấy đệm chăn hỗn độn bên cạnh đã trống không, hắn tức thời không kịp phản ứng được sao lại thế này, một lát sau mới đỏ bừng mặt ho khan suốt một trận, tay cũng không biết nên đặt ở nơi nào, cuối cùng níu chặt chăn dần dần trầm mặc.
Người đã mất, hắn thậm chí còn không biết đối phương đi lúc nào, quả nhiên, người trẻ tuổi có nhiều thể lực dư thừa, đến đi tự nhiên a.
Hắn có chút mờ mịt cuộn mình lại trong chăn, đần độn một hồi lâu sau mới gọi cung nữ, giọng mũi thật mạnh, cổ họng khàn khàn hỏi: “Hiện tại giờ nào?”
“Hồi bệ hạ, đã qua giờ ngọ.”
Giờ ngọ a…Hắn tiếc nuối nghĩ, không biết Sở Liệt đã khởi hành hay chưa, dựa theo lễ tiết rườm rà trong cung…
Hắn ngẩng phắt đầu lên, nhanh chóng mệnh lệnh: “Thay y phục cho quả nhân.”
Cung nữ khó xử, quỳ xuống thấp giọng nói: “Nhưng hoàng thượng trước khi đi đã phân phó để cho người nghỉ ngơi…”
“Lời quả nhân nói hiện tại ngươi nghe hay là không nghe?” Hắn trầm giọng quát lớn: “Thay y phục.”
Trước khi hoàng đế thân chinh phải tế thiên rồi lại điểm tướng, tóm lại là phải ở trước mặt đại quân bày đủ tư thế, một tế một bái tất phải mất không ít thời gian, nếu hiện tại hắn đuổi qua, nói không chừng còn có thể gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-thuong-hoang/3243149/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.