Dung Dũ một thân triều phục tể tướng màu nguyệt, thần sắc nghiêm nghị khẩn trương, mày khóa chặt, trên gương mặt tối tăm không thấy có nửa điểm sắc mặt vui mừng thiếu niên đắc chí.
Thanh niên tầm mắt có chút đông cứng từ trên người hắn dời đi nơi khác, hành lễ: “Vi thần tham kiến thái thượng hoàng, hoàng thượng.”
Hắn đang muốn gọi thanh niên bình thân, chợt nghe thấy Sở Liệt đi trước một bước nói: “Phụ hoàng, ta cùng Dung tướng thương lượng chút chuyện, người trước hồi cung nghỉ ngơi một lát đi.”
Hắn sờ sờ chóp mũi, nhìn bóng lưng cúi xuống của Dung Dũ, bình thản gật đầu: “Cũng tốt, quả nhân cũng mệt mỏi rồi.”
Hai người trẻ tuổi kia một trước một sau rời đi, bóng dáng đều cao ngất như tùng, nhìn nhìn lại chính hắn, ngay cả đứng cũng cố hết sức.
Sở Liệt hiện tại không chê hắn già, nói không chừng về sau chậm rãi sẽ phiền ‘ chán. Người trẻ tuổi đi cùng một chỗ nhìn thế nào cũng thấy cảnh đẹp ý vui, hắn cũng không biết mình liệu có năng lực đuổi kịp bước chân của Sở Liệt hay không kịp.
Hạnh phúc mới vừa rồi còn ngập tràn lập tức biến thành đá tảng, đè hắn trở tay không kịp.
“Thượng hoàng, là muốn hiện tại hồi cung sao?”
“Không, quả nhân lại luyện một hồi, các ngươi nhớ kỹ thời gian, quả nhân luyện nửa canh giờ nữa.”
Hắn hiện tại không thể phân ưu quốc sự, ít nhất cũng phải luyện chân cho linh hoạt một chút, hắn không muốn về sau bị Sở Liệt ghét bỏ điều gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-thuong-hoang/3243147/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.