Hắn sợ hãi kinh hoàng, ngay cả vừa rồi lúc khẩn trương nhất cũng không sợ hãi đến như vậy. Đợt lở núi bất ngờ qua đi, gió bão tạm thời ngừng lại, Sở Tang cố sức mở to hai mắt, tư thái chật vật theo trí nhớ bò lại nơi hai người thất lạc, gấp đến nước mắt cũng ứa ra: “Liệt nhi! Liệt nhi!”
Bên bờ vực tựa hồ truyền đến thanh âm suy yếu của thanh niên, Sở Tang thở không ra hơi đi qua, đường núi ngập đầy nước bùn bước cũng không dễ. Chờ hắn nghiêng ngả lảo đảo thậm chí ngã lăn mới qua được thì sớm đã đầy người bùn bẩn, mồ hôi lạnh đầm đìa: “Liệt nhi? Ngươi ở nơi…”
Nguyên lai Sở Liệt sau khi đẩy hắn lên nơi an toàn thì không kịp đào thoát, bị đợt lũ bất ngờ vừa rồi đẩy đến bờ vực, may mắn dựa vào thể lực cùng sức chịu đựng hơn người chụp được mỏm đá nhô ra từ vách núi mới tránh được cái chết.
Mắt thấy Sở Liệt đã sắp mất hết khí lực trượt mình xuống, đầu hắn bỗng nhiên trống rỗng, cũng không biết khí lực từ nơi nào đến liền nhào qua, nửa thân mình cũng treo trên vực, bắt thật chặt lấy bàn tay đã huyết nhục mơ hồ của thanh niên.
Nếu không nhờ một phen lôi kéo này của hắn thì thanh niên đã rơi xuống vực. mệnh treo một đường sinh tử hơn kém cũng chỉ trong chớp mắt, sức nặng của Sở Liệt làm thân thể hắn cũng theo hướng vách đá trầm xuống, may mà có gốc cây mọc ngang ngay sát vực giữ lại bên hông, ngăn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-thuong-hoang/3243143/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.