Dung Dũ sắc mặt kịch biến, ngữ khí cùng trở nên quái dị: “Vậy thái tử…” Lời tiếp theo hắn tựa hồ rất khó mở miệng.
Sở Tang ngược lại có vẻ thoải mái, lộ ra một nét cười mệt mỏi, cổ vũ: “Không sao, tiếp tục nói.”
Dung Dũ mím môi, nói: “Bệ hạ, người muốn vi thần tra…trọng điểm không ở chỗ hoàng hậu có cùng người khác cấu kết hay không, mà là…thái tử có phải là thân sinh cốt nhục của người hay không?”
Thanh niên nói xong lâm vào trầm mặc thật sâu, sắc mặt nghiêm trọng, không còn giả thiết thêm gì nữa.
Hắn cong ngón tay lại, búng lên trán thanh niên để thanh niên nhanh hoàn hồn: “Quả nhân nếu cho ngươi buông tay mà tra thì sẽ không giấu diếm ngươi điều gì…Trữ Uyên, ngươi có biết vì sao năm đó hoàng gia gia của Quả nhân không truyền ngôi cho Tam hoàng thúc ưu tú nhất, mà là phụ hoàng của quả nhân không?”
Dung Dũ hơi trầm ngâm: “Bởi vì tiên hoàng là hoàng hậu sinh ra.”
Hắn lắc đầu: “Mấu chốt không phải tiên hoàng sinh ra như thế nào, mà là Nhiếp chính vương sinh ra như thế nào. Mẫu phi của Tam hoàng thúc là người ngoại tộc, hài tử của nô bộc ngoại tộc, có vĩ đại như thế nào cũng không thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế của Khánh quốc.”
“Huyết thống nga điềm cũng không thể bị vẩn đục, đây là khuôn phép mà tổ tông định ra.” Hắn đương nhiên phải giữ gìn thể diện tổ tông: “Nếu Liệt nhi không phải cốt nhục của quả nhân, thì nơi này không phải là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-thuong-hoang/3243119/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.