Sở Tang nhu nhu trán: “Phụ tử cùng giường cũng không có gì hợp hay không hợp quy củ. Quả nhân cùng ngươi có lẽ đã lâu không hảo hảo tán gẫu rồi.”
Được cung nữ hầu hạ, thanh niên thay triều phục. Cho dù mặc ngoại bào cũng vẫn nhìn thấy được chân dài vai rộng, thân mình chắc chắn, từng góc độ nhờ thiên chùy bách luyện mà thành, sức lực bá đạo, như từ chiến trường huấn luyện ra.
Hắn nghiêng đầu nghĩ, hoàng đế Khánh quốc luôn đoản mệnh, phụ hoàng của hắn, cả phụ hoàng của phụ hoàng…Lịch đại đế vương đều không có một người trường thọ, mỗi người lúc băng hà đều chính trực tráng niên, làm cho người ta thổn thức cảm khái.
Bắt quá, nếu như là Liệt nhi, thì nhắt định có thề mong chờ trường cửu.
về phần chính mình sao…Tay trái đặt lên mạch máu màu xanh lúc ẩn lúc hiện trên cổ tay phải, vô ý thức đè xuống, một khoảnh khắc lặng đi rồi lại trở về
Thôi quên đi, làm con rùa sống ngàn năm cũng không có gì hay, nếu mệnh đà như thế, làm gì mà phải buồn rầu?
Long sàng đủ lớn, cho dù thân mình Sở Liệt có bưu hãn hơn vài lần cũng không sao cả. Cuộn mình trong chăn, hắn nhịn không được ngáp vài cái. Thanh niên cùng lên giường, nằm ở bên ngoài, tóc đen tán hạ, khép mình trong áo ngủ bằng gấm, thanh âm réo rắt, ẩn ẩn ý cười: “Phụ hoàng, không phải nói muốn tâm sự sao?”
Thanh niên nhấc nửa thân dậy, ghé vào tai hắn nói: “Phụ hoàng? Nhi thần đang chờ mà.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-thuong-hoang/3243105/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.