Không giống lúc trước trên sân thượng lại có thêm một người, cô còn chưa phản ứng kịp, Lục U Minh liền đi tới ôm cổ con rắn lớn:
- Cậu còn biết tới gặp tôi nữa này.
Xuất hiện trên sân thượng đúng là con rắn lớn, nhìn bộ dạng hai người bọn họ chắc là quen biết nhau đã lâu, quan hệ cũng không tệ lắm.
Cô vừa mới nghĩ như vậy xong, con rắn lớn liền ghét bỏ đẩy Lục U Minh ra:
- Không phải tôi tới gặp cậu, tôi tới đón cô ấy trở về.
Con rắn lớn nói xong còn chỉ chỉ cô.
- Liễu Huyền Dạ, sao trước đây tôi không phát hiện ra cậu trọng sắc khinh bạn như vậy nhỉ?
Lục U Minh nói ngoài miệng như vậy, nhưng không có một chút tức giận nào:
- Người vợ này của cậu tôi cũng nhìn trúng, hay là tôi chiếm về nhé?
Con rắn lớn quăng cho anh ta một ánh mắt cậu thử xem, anh kéo lấy cánh tay cô định nhảy từ trên sân thượng xuống, cô lập tức ôm lấy cánh tay anh, đáng thương tội nghiệp nói:
- Tôi sợ.
Sau đó anh ôm lấy cô, ấn đầu của cô vào trong ngực anh, vẫn lại là nhảy xuống, vì sao bọn họ đều thích phương thức đi đi về về này nhỉ?
Từ ngày đó sau khi trở về, nhà trọ của chúng cô trở thành trại tập trung, cô cắt hoa quả xong để lên trên bàn trà, nhìn mọi người ngồi trên ghế sofa theo thứ tự là Chung Linh, Lục U Minh còn có con rắn lớn, đương nhiên là không thể thiếu Diệp Tử đang nhảy tới nhảy lui trên bàn trà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-ran/167059/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.